Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

TA NGHE THÀNH PHỐ LÊN ĐÈN

những sôi động đi ra từ con hẻm
ở đó có dáng em trong thành phố lên đèn
đêm xao động bước chân
nghe tiếng đèn lên

những ẩn chìm trong đêm
sáng về trong góc phố
âm thanh nho nhỏ cộng hưởng màn đêm
va đập yếu mềm
tiếng em
theo khắp nẻo

em hiện ra trong thành phố lên đèn
khuôn mặt kiêu sa đầy lãng mạn
nhìn qua ánh đèn thấy những vì sao
ghen tị với khuôn mặt em rạng rỡ
con đường như dòng sông ánh sáng
chảy vào ta khi thành phố lên đèn

những cung bậc vút lên
còn lại tiếng em rót vào tim ta tỉnh lặng
và âm thanh
và gió
nghe thành phố lên đèn

ta như nhớ như quên
ném cái nhìn mắc nợ phố xá
ta như lạ như quen
vứt suy tư vụn trên con đường nhựa
ồn ào xô đẩy đêm bình yên
cùng em nghe thành phố lên đèn

Thứ Ba, 15 tháng 12, 2015

TIẾNG NÓI CHÌM TRONG BÙN ĐẤT

những âm thanh thoát ra từ lồng ngực đầy cảm xúc
vượt ngoài khoảng không
bay tự nhiên
gặp chướng ngại vật

âm thanh mang sức nặng bùn đất sỏi đá
trong giới hạn kiếm tìm
nên cứ lửng lơ rụng vào lem luốc
âm thanh bị giẫm nát
đau con cua con ốc
để cái cò cái vạc phải đi ăn đêm

âm thanh vừa ngấu sục mùi bùn
nhảy lên lá lúa cành cây
nói hụt hơi trong cổ họng
giọng thật thà đắng cay

bùn đất nặn nên những kiếp người
sỏi đá làm chắc những con đường
âm thanh cách biệt
không có cây cầu nối nắng mưa mát lạnh
không có cây cầu nối tiếng cười tiếng khóc
không có cây cầu nối đất bùn với xi măng cốt sắt
không có cây cầu
không có

âm thanh hoài thai thành tiếng nói
bùn đất cất tiếng nói bay lên
cánh đồng xanh
cánh đồng

tiếng nói bay xa tiếng nói lượn gần
lấp đầy khoảng trống
không nghe tiếng gọi
trong bùn đất 

Thứ Bảy, 12 tháng 12, 2015

BÌNH MINH VỠ

tiếng gà gáy
chạm nhau
vỡ thành mảnh văng vào không gian
găm bình minh
vết thương sáng sớm

tiếng gà có phép màu
gọi được bình minh thức
tiếng vỡ khan
im lặng tan không gian
im lặng loang con mắt mỗi người
im lặng hư vô

bình minh vỡ
cầm mảnh vỡ trên tay thấy khuôn mặt ma qủy
hóa thân gió bụi
cầm mảnh vỡ trên tay thấy khuôn mặt lạ
nói lời khác thời đồ đá đồ đồng
cầm mảnh vỡ trên tay thấy khuôn mặt rạng ngời
cười bình minh vỡ
hình như nhận ra điều gì đó, gà không gáy
vỗ cánh hụt hơi

tiếng ò ó o đã thả ra rồi
bình minh cũng đã vỡ rồi
bầu trời biến một phần sang dạng khác
ở đó người quen, chuyện mới
ở đó ăn mặc bảnh bao, khỏa thân
ngạc nhiên, lạ mắt
không phân biệt, không giới hạn

phía bình minh vỡ nhặt được tiếng khóc
nước mắt trong chê nước mắt ngoài rìa
thương sắc màu hừng đông khoát tay
tiếng khóc nhạt dần
tiếng khóc khô dần
bởi sự vô duyên mảnh vỡ bình minh không hề rớm lệ
những chiếc khăn chẳng cần lau nước mắt
rơi lã chã

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2015

CHIỀU KHÔNG TẮT

chiều yếu ớt rơi xuống không gian
nửa chừng đứng lại
vàng vọt
treo giữa ngày

chiều không còn sức mạnh
ngửa mặt chờ may
gió buộc chặt
chiều quằn số kiếp

chiều cười vàng ố
những vật thể trú ngụ
bỗng dưng khóc
nước mắt bị đám mây đánh cắp
nằm im

trục trặc đâu đây
vòng quay trái đất không hào hứng nữa
chiều bị giữ
không mất trong lòng bàn tay

chiều không tắt chẳng có ngày mai
nắng mục thủng rách
rảnh rỗi chiều nói nhảm
gom câu vè
nghêu ngao đợi chiều tắt

chiều không tắt đeo bám buồn vui
buồn, nắm giữ miệt mài nắm giữ
vui, không rơi vẫn còn cửa
chiều thỉu thiu
hoàng hôn héo

không gian gọi nắng mưa mây gió…
phản ứng nhanh
cứu hộ

Thứ Bảy, 5 tháng 12, 2015

EM KHÔNG LẤY ANH LÀM CHỒNG

thời gian đi qua sắc đẹp em hàng ngày
tình yêu đi qua trái tim em từng người đàn ông
em không phải sỏi đá, lặng im trước lời yêu chân thật
em trải qua hồi hộp, rung động, nhớ nhung
nhưng, tình yêu vẫn đứng yên không đi được nữa
một lựa chọn khó khăn
chỉ No không Yes

ngày đêm con tim mỏi mệt
vật vạ lồng ngực, đập không đúng nhịp
đụng chạm suy nghĩ dại khôn
trái tim ơi, nghe ta hãy lấy chồng
tấm lòng ơi, xin ngươi đừng vướng bận
uống no tình không say
em biết cuộc đời khác

em không tự cho mình đi trước, tiên phong
ranh giới giữa có chồng không có chồng mong manh
ranh giới giữa tự do ràng buộc mỗi người nghĩ khác
em đơn giản một điều, suốt cuộc đời không anh
không phải anh không đẹp, khô khan
không phải anh không khỏe mạnh, giàu sang
không phải anh… không phải
những nồng cháy xin anh tha thứ
quên em như đã quen

trước cuộc đời thức tỉnh nỗi niềm
không có anh, em xin một thứ
con của anh hay con của người đàn ông khác
miễn là em không phải gọi bằng chồng
em thẳng tưng, nói điều khó nghe, khó chịu
bởi bao đời vẫn hiểu
con gái lấy chồng con trai lấy vợ
em thì không

em sống với hạnh phúc riêng mình
chăm đứa con yêu chỉ bằng một nửa
nửa không có, em tự lo tất cả
sớm chiều không nghe dằn vặt đâu đâu
em tự nhiên nói
em tự nhiên cười
nghe tiếng con bi bô không có chồng dạy dỗ

em sẽ là tiêu điểm cho lời mỉa mai, ngang trái, ghét yêu
thứ không chồng, có con
bia miệng bay khắp xóm làng, phố xá
em một nửa, chỉ cần một nửa
đời vẫn vui tươi trên mạt xát nhân gian
cái thứ gọi lệ làng…
đặt ra trói buộc con người
ngược về phía ấy, xa xôi
mới thấy cội nguồn
hay dở

em chả là gì, em bé tí
em yêu anh để có đứa con
em yêu anh không lấy làm chồng
em có khoảng trời riêng
xin mọi người tôn trọng
em sống ngoài sai đúng

Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

KHUÔN MẶT TUỘT QUA

lần lượt
khuôn mặt tuột qua
đi khỏi lá số tử vi
đi khỏi suy nghĩ hình thù
đi khỏi cố định giam hãm

khuôn mặt sáng tối
treo cuối trời

khuôn mặt
no vị mặn chảy trên làn da
không phản ứng khổ đau chua chát
khoái khẩu khác giống nòi
khắp nẻo đưa nỗi buồn đi trú ngụ
khuôn mặt rơi ngay tại đó

khuôn mặt bị vô hình vạch méo mó
kiếm miếng ăn từng bữa
nuôi khuôn mặt ngược
nuôi khuôn mặt biến đổi
khuôn mặt bẻ đôi
những vết nứt gắn chặt đầu gió

khuôn mặt tuột qua
khuôn mặt tuột
khuôn mặt
khuôn
k

Thứ Bảy, 21 tháng 11, 2015

BƯỚC CHÂN TRONG CÕI MƠ HỒ

trong cõi mơ hồ
nghĩ về thế giới viển vông
thích những thứ nằm lòng

có bước chân đi tới
giẫm đạp lên vùng đất mơ hồ
không thành đường
nghe ngôn ngữ vui đùa
nói lời thích nổ
thành gió to
sóng vỗ

ở vùng đất hay đùa
nhơn nhơn ẩn hiện bạn thù
vui nhảy múa trống chiêng ầm ĩ
buồn nằm so, nhe nanh, giơ vuốt
vùng đất mơ hồ toàn nói lời tươi tốt
lời khô héo cất giấu, chôn sâu
bước chân vô tình, cố tình lạc lối
ê ẩm thâm đau

bước chân trên vùng đất mơ hồ
đã nhận thấy bước chân mới lạ
có lẽ, do loài người ở hành tinh nào đó
đủ thông minh tìm đến đất này
có thể, bước chân không theo nếp cũ
lưu lại dấu nơi đây
bước lẻ loi
bước cộng bước lớn nhiều

bước chân hoảng loạn trong cõi mơ hồ
bước in dấu đè lên bước không dấu
mơ hồ đau như có như không
mơ hồ đau như được như mất
bước chân lộ dần
bước chân chạy trốn
giữa thực và hư

bàn chân ngơ ngác
vô tư trong cõi mơ hồ

Nguồn ảnh: internet


Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

TẶNG EM, CÔ GIÁO MẾN YÊU

em ơi, chèo lái con đò
chở bao nhiêu chuyến học trò mến yêu

nhớ ngày lũ qủy đùa trêu
đứa sùi sụt đứa sưng vêu trán đầu
vừa thương vừa giận sức dầu
lại nghe ha hả đá cầu nhảy dây

xa rồi ám ảnh còn đây
đứa ngồi trong lớp mặt ngây ngây buồn
em vừa mới hỏi, lệ tuôn
cảnh nhà tan vỡ cội nguồn đau thương

lớp mình đứa dở đứa ương
đứa thì cá biệt nhất trường nhất thôn
lắm khi nghĩ dại chưa khôn
vô tư mở hết tâm hồn tuổi thơ

nhớ xa xưa đến bây giờ
đứa bay bổng hóa gã thơ phớt đời
cứ khờ dại cứ mơ tơi
gia tài một gánh gió trời trăng sao

đứa nghe mãi, bảo không vào
xênh xang quan lộ ào ào, ngạc nhiên
khua tay chém gió triền miên
trên trời dưới đất khắp miền bở tai

đứa đeo cặp kính đít chai
một đời mọt sách thành tài mấy ai
ghập ghềnh bước giữa chông gai
“nên cơm nên cháo” đường dài nghĩ xa

đứa là tướng đứa đại gia
hô lên lửa cháy nói ra bạc tiền
giật mình nhớ tuổi hoa niên
chữ còm chữ lép, thần tiên cúi chào

đường đời dài ngắn thấp cao
và bao nhiêu đứa chênh chao nổi chìm
nhớ thương dồn nén trong tim
lúc hồi hộp đập khi tìm trong mơ

lâu rồi nghe tiếng, thưa cô
như quen như lạ u ơ giữa đời
cái nghề từa tựa cuộc chơi
ai còn nhớ đến ai rơi nghĩa tình

em ngồi nỗi nhớ lặng thinh
lời thăm hỏi nhắc tên mình gần xa
có niềm vui đến vỡ òa
dán trên facebook sáng lòa mẩu tin


            Sài Gòn, ngày 18 tháng 11 năm 2015


Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2015

MÙA ĐÔNG

Trời mang con gió heo may
rải lên ngọn cỏ cành cây hao gầy
mùa đông rét ngọt trên vai
đọng vào nỗi nhớ kéo dài niềm thương

Anh cầm sợi tóc còn vương
lăn hây hây má tỏa hương ngọt ngào
cái nhìn nửa giữ nửa trao
đôi làn hơi ấm lao xao thẹn thùng

Đưa em đi giữa vô cùng
bước qua giá lạnh chập chùng thời gian
gom từ sâu thẳm miên man
cái tê buốt cái nồng nàn trong em

Lửa kia thắp sáng màn đêm
anh đây hơ nóng êm đềm giấc mơ
tay cầm ấm áp ngây thơ
đặt vào cái rét bất ngờ mùa đông

Quay đi quẩn lại lòng vòng
mấy mùa chợt có chợt không đến rồi
cùng anh nói với đất trời
mùa đông đốt lửa cuộc đời, em ơi

Nguồn ảnh: internet

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

LÀN RANH

làn ranh trong tôi
là gió hay thời gian quấn chặt
giới hạn không giới hạn
chiều vàng rơi
khoảng trời
giả tưởng

sự thất thường đẻ ra tiếng cãi nhau
thắng thua cuồng ngôn
nhìn rộng góc bể
thấy sóng cuộn dâng trào
nhìn rừng núi
nghe tiếng vọng dội tai chát chúa
con cá
con chim
tìm nước, không gian hít thở

làn ranh giữa tôi và anh cách trở
chẳng cần giọt nước giọt gió vỡ đôi
cái khe nhỏ kéo dài
như sợi sáng khoanh tròn trên mô đất
con dế tí tách đào
con bướm bay cao bay thấp
châu chấu cào cào bò ngang tìm ruộng lúa
làn ranh chia cô đơn hai phía

ở phía nào cũng nhìn thấy làn ranh
ở phía nào cũng nắm lấy làn ranh
không chường ra trước mặt
giữa còn mất
cái nhìn
sự im lặng
gặm nhấm trong từng nơ ron thần kinh
tôi nhìn anh
anh nhìn tôi
vời vợi

khi làn ranh chập vào nhau thành ngọn lửa
mọi thứ được trả lời
tôi và anh cười
hình dung ra phía trước

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

ANH ĐỪNG QUẤY ĐỂ EM CÒN LẤY CHỒNG

Đời em đã lỡ chuyến đò
những đau xót những dày vò tương tư
bây giờ nghĩ thật thành hư
nghĩ sai thành đúng cộng trừ làm sao

Nhìn trời khi thấp khi cao
nhìn xung quanh thấy ồn ào chướng tai
phải chăng cứ đóng cửa hoài
người qua kẻ lại chẳng ai ngó mình

Không tin, một buổi xỉnh xinh
có anh ăn diện rủ mình đi chơi
dùng dằng e ngại nhận lời
con tim nhấp nhỏm bồi hồi, chết chưa

Cà kê kể chuyện ngày xưa
kéo lê kéo lết dây dưa vô bờ
nhiệt tình xua đuổi thờ ơ
ngày này ngày khác hững hờ đẩu đâu

Cùng đi qua mấy nhịp cầu
cà phê, ca nhạc, phượt nhàu trái tim
đến khi không thể lặng im
vớ va vớ vẩn kiếm tìm bâng quơ

Em đâu còn tuổi ngây thơ
nhìn anh khua khoắng giả vờ yêu đương
này, đây dày dạn tình trường
anh ơi, cất thói xem thường nhau đi

giữa trời cầm gió vân vi
ngọn rơi tan nát ngọn thì nhói đau
méo tròn nói gọn một câu
anh theo gió để em mau lấy chồng

Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

HÀM RỒNG SÔNG MÃ

Hàm Rồng soi bóng dòng sông
tháng năm đánh giặc nức lòng Xứ Thanh

cây cầu trên sông bắc qua tiếng sóng
câu hò trên sông bắc qua trầm bỗng
hò giữa đạn bom thành lòng dũng cảm
hò giữa sóng gầm nóng lên đầu súng
Hàm Rồng sừng sững cho đoàn xe qua

con thuyền quê hương ngược xuôi kiếm sống
cánh buồm căng gió đầy ắp câu hò
lúa ngô đôi bờ xanh dòng sông Mã
máy bay bắn phá núi Ngọc phun lửa
trên cầu hối hả dưới sông sóng vỗ

những cô thôn nữ bỗng thành dân quân
áo gụ nâu sồng xua máy bay giặc
những cô thị nữ làm chị dân công
gánh đất đắp đường nối thông huyết mạch
máy bay gầm rít vác đạn phòng không

yêu các cụ già gan dạ đợi chờ
máy bay lượn qua các cụ nổ súng
chiếc máy bay rụng cười rung chòm râu
bầu trời yên tĩnh dắt trâu đi cày
Hàm Rồng bất khuất chôn vùi máy bay

trẻ em đến trường tung tăng trên cầu
mũ rơm trên đầu hương thơm đồng lúa
Hàm Rồng rực lửa sông Mã mến yêu
chiếc khăn quàng đỏ bay trong gió chiều
đục trong sông chảy khua vang mái chèo
hồn nhiên vững bước trên đường ngày mai

cây cầu hò hẹn dòng sông ngân xa
dô tả dô tà dô 

Cầu Hàm Rồng - Nguồn ảnh: internet

Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

NÉT XƯA

Anh ngồi giở lại nét xưa
nếu đem từng cái khuôn vừa cho em
chẳng cần đứng ngắm ngồi xem
liếc cong liếc thẳng e hèm, phớt anh

Thả vào một khoảng trời xanh
tiếng em chọc ngoáy mây thành cơn mưa
rơi vào chỗ thiếu chỗ thừa
nơi giờ chưa thấm nơi xưa ướt dầm

Đời em so với tháng năm
đèn dầu sáng dưới trăng rằm trớ trêu
mũi kim đường chỉ thẳng đều
giấu vào kỉ niệm bao nhiêu cũng vừa

Ban ngày quên cả ngủ trưa
thời nay quên nhớ thời xưa khá nhiều
thuở còn thuộc hết truyện kiều
lắng nghe em nói những điều xót xa

Nét xưa, xưa ấy trong ta
đi qua năm tháng sinh ra cõi đời
đứng nhìn về phía xa xôi
ai còn níu giữ ai trôi nỗi buồn

Tuổi thơ bứt hái trong vườn
em bay theo cánh chuồn chuồn thấp cao
bây giờ siêu thị ồn ào
lối nào, anh chỉ em vào chốn xưa


Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

GIẤC MƠ BONG BÓNG

đêm đè xuống
giấc mơ nổi lên
từ trong tối đen
ảo mộng
ý tưởng vặt mọc lên
mơ hồ nhận lấy giấc mơ

giấc mơ này có cánh
bay trên khắp địa cầu
nhưng chỉ đậu được vài nơi hà tất
ban phát cho chúng sinh
đám đông
mừng vui cười tít
mắt rồi đây sẽ tươi
đẹp rồi đây sẽ hạnh phúc
từng khuôn mặt lần lượt úp vào hôn
giấc mơ cháy bỏng

giấc mơ nổi từng giọt li ti
nở dần thành bong bóng
mặt phình to tin tưởng giấc mơ
mặt tràn đầy lôi kéo mặt hốc hác
chung tay khuân vác
đặt trên đồi danh vọng
tôn thờ giấc mơ mãi mãi
bằng lời hô
              
nắng nhàn rỗi
từ trên trời bước xuống
thấy xôm trò
xin tí giấc mơ
chỉ chờ thế giấc mơ sang tay
nắng nóng
bong bóng nổ ngay trước mặt
nắng tan xác lỗ chỗ hoa vừng
giấc mơ nổ lan chuyền
choáng một vùng trời đất

thời gian chép
giấc mơ này được mấy phút
giấc mơ kia được ít hơn một tí
còn vài giấc mơ ngấp ngoải
rẽ ngang rẽ dọc
xin đi theo kiếp khác
chạy nhong nhong khắp nẻo
chẳng nép được chỗ nào
võ mồm
chém gió

Thêm chú thích

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2015

SINH VIÊN THỜI TA …YÊU

Cả phòng ồn ả nói cười
anh hơi đỏ mặt ngây người ngồi im
đôi khi em liếc mắt tìm
người yêu ơi vững trái tim lên nào

Thế rồi, đứng đắn hỏi chào
bạn em tranh cướp lời vào tiếng ra
là trò, hơn cả qủy ma
chịu thua bởi chẳng gần nhà, thế thôi

Bữa cơm dày đặc tiếng mời
gắp đi gắp lại, ơn trời, nhường nhau
thịt thà nhiều nhặn gì đâu
lát lên mấy miếng giữa màu rau xanh

Đãi nhau lửng bụng lanh canh
xoong nồi bát đũa nhìn anh ngại ngùng
đời sinh viên đói não nùng
ăn qua loa vẫn vô cùng vui tươi

Hồn nhiên sảng khoái tiếng cười
mắt anh nhìn trộm mắt người thấy điêu
giữa bao từ ngữ đùa trêu
hớ hênh để lộ tiếng yêu trong lòng

Anh về, tạm biệt căn phòng
lời chào tiêng tiếc cuốn vòng tiếu lâm
em đi len lén âm thầm
màn đêm cất giấu lỗi lầm yêu đương

Cái thời yêu thật là thương
cứ đem “đạo đức” soi đường lứa đôi
cầm tay, hôn hít, thôi rồi
cuối tuần bầm dập đứng ngồi thâu đêm


Thứ Ba, 20 tháng 10, 2015

SỐNG THỬ

anh là gã đàn ông chưa xây dựng gia đình
ý định tìm nửa kia về sống
để kết duyên hạnh phúc trăm năm
để thề thốt kiểu đầu bạc, răng long
xây dựng gia đình dệt thêu tổ ấm
anh gặp em sống thử

em là đứa con gái chưa chồng
biết anh tìm người sống thử
em bỏ qua ràng buộc qúa khứ
sống với anh không e thẹn, ngại ngùng
em mong có tấm chồng
sống thử với anh cũng được

ngày sống thử đầu tiên
em quét dọn căn phòng
đi chợ mua sắm linh tinh
chui vào bếp núc
nấu bát canh, kho miếng cá thật ngon
không có mâm, em bày các món ra tờ báo
mời anh ăn như tình nghĩa vợ chồng

ngày sống thử đầu tiên
anh vùi đầu toàn lo việc lớn
chuyện mua đất làm nhà, sự nghiệp, tương lai
kiếm đồng vào đồng ra rủng rỉnh
anh đem dự án nói với em chủ trương, hành động
hai cái đầu gật gù chia sẻ
anh hỏi em cứ như vợ như chồng

đêm đầu tiên yêu thử
anh dành cho em cảm xúc nồng nàn
em biết nói gì hơn nghe tiếng gọi của vòng tay
và cứ thế
thử luôn tuần trăng mật

em ơi 
ăn ở với nhau cho vỡ ra mọi nhẽ
để được cái gật đầu
khoảng thời gian chẳng kể dài ngắn bao lâu
không hẹn hò
không đợi chờ
sống thử

dù kết cục có thế nào đi nữa
vui buồn sống thử 

----------------
Ảnh minh họa - source: internet


Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

ĐỢI CHỜ

Sẫm chiều đứng ở giếng làng
em nhìn về phía có hàng cây xanh
chỉ mong thấp thoáng bóng anh
tháng năm mòn mỏi trở thành niềm vui

Em mang cay đắng ngọt bùi
lòng chưa giải tỏa ngậm ngùi xa xăm
héo mòn đôi mắt lá răm
má hồng bạc phếch đêm nằm bơ vơ

Nhìn vào đôi mắt đợi chờ
vết chân chim rạn be bờ làn da
tiếng gàu múc nước khẽ va
bọt tung sóng động loang xa nổi chìm

Gió ơi, sao cứ đứng im
không bay ngang dọc đi tìm giúp em
chồn chân đứng mãi bên thềm
giếng không khỏa lấp nỗi niềm xa nhau

Thời gian giẫm đạp ngờ đâu
giếng lờ mờ lấp phía sau cuộc đời
còn ai dùng nước giếng khơi
mà em đứng đó giữa vời vợi xa

Em quen cái buổi chiều tà
bước chân lặng lẽ người ta ít nhìn
em nghe từ phía khó tin
giếng làng dâng nước hình in tràn đầy

Bóng anh như hãy còn đây
nhập vào em giữa ngất ngây giếng làng
đi đời thực đến mơ màng
đợi chờ đã hóa bảo tàng trong em

Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

GIẬN HỜN

giận hờn đi em
còn hơn không nói năng, im lặng
giận hờn phá vỡ không gian yên tĩnh
để thời gian sắp đặt lại ý nghĩ viển vông
em cứ te tua trực tiếp với anh
hay điện thoại, internet nhắn tin cũng được
khi đó, anh sẽ tự hình dung ra giọt nước mắt
đang giận hờn nhảy cẫng vào anh

có lẽ, anh đã cho em nhiều giây phút êm đềm
những nụ hôn cháy bỏng trên môi tan vào máu thịt
cả vòng tay anh siết chặt
ôm lấy em nồng ấm giữa đất trời
ở bên anh, toàn lời êm nhẹ
em thấy đẹp ngất ngây
quên chuyện yêu đương có những bất ngờ

có lẽ, anh đã cho em những giây phút say mê
ăn ly kem trong phòng lạnh giữa mùa nắng nóng
cái mát lịm đi những chát đắng
giọt cà phê thủng thẳng đợi chờ
khi shoping
xua tan hững hờ
trước mắt những gam màu rực rỡ
bỏ xa khuôn mặt âu lo
em nhớ chuyện yêu đương giống trong cổ tích

bằng vu vơ, bất chợt
em dồn anh những câu hỏi tận cùng
khẳng định và áp đặt
lời nói bỗng chốc thành cái xác
trôi lửng lơ trước mắt

giận hờn đi, giận hờn nữa, em ơi
sau khoảnh khắc ấy có ngày em tĩnh lại
điều em thấy em cho ngang trái
có khi là qủa ngọt tặng em
thế gới yêu đương đâu cứ phải thiền
để đổi lấy niềm vui, tốt đẹp
giận hờn đôi khi cũng hạnh phúc
buộc chặt tay anh nghe nhịp đập tim em