Anh ngồi giở lại nét xưa
nếu đem từng cái khuôn vừa
cho em
chẳng cần đứng ngắm ngồi xem
liếc cong liếc thẳng e hèm,
phớt anh
Thả vào một khoảng trời xanh
tiếng em chọc ngoáy mây thành
cơn mưa
rơi vào chỗ thiếu chỗ thừa
nơi giờ chưa thấm nơi xưa ướt
dầm
Đời em so với tháng năm
đèn dầu sáng dưới trăng rằm
trớ trêu
mũi kim đường chỉ thẳng đều
giấu vào kỉ niệm bao nhiêu
cũng vừa
Ban ngày quên cả ngủ trưa
thời nay quên nhớ thời xưa
khá nhiều
thuở còn thuộc hết truyện
kiều
lắng nghe em nói những điều
xót xa
Nét xưa, xưa ấy trong ta
đi qua năm tháng sinh ra cõi
đời
đứng nhìn về phía xa xôi
ai còn níu giữ ai trôi nỗi
buồn
Tuổi thơ bứt hái trong vườn
em bay theo cánh chuồn chuồn
thấp cao
bây giờ siêu thị ồn ào
lối nào, anh chỉ em vào chốn
xưa