ta ngồi một mình cứ tưởng cô
đơn
không, quanh ta bao thứ đời
vây bủa
tiếng ồn ào dâu bể
tiếng xe chạy dưới đất
tiếng máy bay trên trời
tiếng em gọi xa xôi
anh
ta đi một mình cứ tưởng lẻ
loi
không, theo ta là ngọn gió
âm thanh lay chuyển
ánh mặt trời bám ta làm cái
bóng
những hàng cây đứng im
nói lời được mất
góc khuất em nhìn
anh
ta nằm trên giường một mình
cứ tưởng nằm chay
tiếng muỗi vo ve chui đầu vào
mùng chực đốt
con thạch sùng bò trên tường
kêu tặc tặc
bóng đèn ngủ ngáp vặt lúc nửa
đêm
cái rét chui vào chăn
trằn trọc trong giấc mơ em
nhớ
anh
xung quanh ta từ vô tri, ý
thức
thứ thành áp lực thứ mộng mơ
thứ của xa xưa thứ của bây
giờ
sung sướng mấy lúc
khổ đau đường dài
chỉ có em nhìn thấy tiếng
cười
anh
xung quanh ta khối thứ dư
thừa
dư thừa vô vị
dư thừa nhố nhăng…
dư thừa cả những thứ đã qua
và những gì sắp tới
trên cõi đời này em chỉ thiếu
anh