Ngồi bên nhau vẫn lặng im
cả hai không nói kiếm tìm
bâng quơ
cứ thầm mong cứ đợi chờ
giả vờ hay ngượng, hai bờ
cách xa
Phía nào dồn nén qúa ta
để cho hơi thở là là râm ran
cái hồi hộp muốn vỡ tan
để khao khát được dâng tràn,
thăng hoa
Phía này kìm nén, tay xoa
vào bầu không khí lên tòa
thiên nhiên
phía kia chờ đợi phát điên
vằn vò khó chịu khắp miền
thịt da
Phía này ao ước người ta
nói lên một tiếng để mà yêu
nhau
phía kia trực sẵn khá lâu
chỉ cần khe khẽ thuộc nhau
đêm này
Cả hai mong mỏi từng giây
ngấm ngầm để mặc bàn tay nói giùm
nghe chi mấy tiếng tùm lum
phía lên mây phía nhảy tùm
xuống ao