ra trường mỗi đứa mỗi nơi
đứa xuống biển đứa lên rừng
đứa ở đồng bằng đứa trong
thành phố
giữa lúc gian khó
những đứa bạn tôi vật lộn tắt
lửa tối đèn
lo kiếm miếng ăn lo làm nên
danh phận
đôi khi quên bẵng bạn chung
lớp chung trường
đôi khi ngồi tự nghĩ rưng
rưng
cái thời sinh viên đói rét mà
hồn nhiên đáo để
những đứa bạn tôi nơi chân
trời góc bể
đứa thành đạt đứa nổi danh
đứa giàu sang
và nhiều đứa cuộc đời không
may mắn
vẫn nhớ về nhau khi nhắc tên
là Bạn
một chút bùi ngùi một thoáng
lao xao
chia sẻ với nhau lời chân
thật nhất
bao nhiêu năm ra trường mấy
lần họp lớp
đứa đi đầy đủ đứa chưa một
lần thoáng qua
nhưng thông tin về nhau đều
biết cả
đứa gia đình khá giả
đứa con cái trưởng thành hơn
mẹ hơn cha
đứa vội vả đi xa
đứa thích đùa quên thời gian
nhanh qúa
về thăm mái trường xưa, thăm
danh lam thắng cảnh
cảm xúc trào lên vui buồn lẫn
lộn
mới đó, đã mấy chục năm rồi
hôm nay, đứa là ông là bà
ngồi bên nhau vui vẻ
lớp mình con số chỉ non một
nửa
còn già nửa kia như khoảng
trống đầy vơi
tiếng cười đã bị thời gian
làm méo mó đi nhiều
mái tóc bồng bềnh như mây
trời, sương, khói
những được mất giờ đây không
đáng nói
còn một chút tình gói gọn
mang theo
thả vào lòng bè bạn
kì gặp mặt lần sau lần sau
nữa
bao đứa chán cơm quay sang
húp cháo
bao đứa ăn rồi lại bảo chưa
ăn
cho dẫu thế, tiếng cười vẫn
râm ran
vẫn tranh nhau kể về thời
sinh viên không biết chán
những tình bạn lớn hơn tình
bạn
cứ tràn đầy ấm áp trong ta