Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

TUYẾT RƠI

nhiệt hạ xuống
                   hạ xuống
                               hạ xuống
rồi nhảy sang âm độ
tuyết rơi
bầu trời trắng
mặt đất trắng

người hiếu kì đổ về xem cảm giác lạ
xuýt xoa cái lạnh tái tê
vui buồn nhìn cỏ cây trong tuyết
con trâu con nghé chềnh ềnh chảy nước mắt
con người chảy nước mắt
nhìn nhau
nỗi đau thắt lại

háo hức tiếng cười niềm vui
giữa tuyết nằm tuyết rơi
khoảnh khắc đẹp
khoảnh khắc thâm gan tím ruột
rau qủa … không còn
muông thú … không thấy
tuyết, tuyết rơi

quen rồi tuyết rơi nơi hàn đới
khác nào thảm họa đổ vào nhiệt đới
tuyết ơi


Thứ Ba, 26 tháng 1, 2016

ĐỢI CHỜ TIẾNG ĐÀN EM

anh đợi nghe một tiếng đàn
mà âm thanh du dương cứ xa vời vợi
đôi khi chỉ nghe tiếng đàn qua lời em nói
anh nằm khan
tưởng tượng cung bậc bổng trầm nơi xa ngái

đôi lúc anh thơ dại
bảo em đàn nghe qua điện thoại
lòng chưa đủ tự tin
em lặng im
tiếng đàn lặng im
chỉ anh vô duyên thao thức nhớ

trong đêm
ngón đàn em ngân lên
tỉa tót vào mây vào gió
bay ra ruộng lúa đậu vào cánh cò
vắt vẻo ngọn tre
thành làng quê thân thuộc
em vừa đàn vừa nuốt từng nốt nhạc
để trái tim thổn thức đầy vơi

tiếng đàn em vừa gần gũi vừa xa xôi
gần gũi hàng ngày anh mơ ước
xa xôi chưa một lần nghe em đàn em hát
nên anh gọi đợi chờ
thánh thót vào câu thơ
con chữ xếp tràn thế giới phẳng

nghĩ về em
sâu lắng
tự sướng một tiếng đàn


Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2016

XUNG QUANH TA KHỐI THỨ DƯ THỪA

ta ngồi một mình cứ tưởng cô đơn
không, quanh ta bao thứ đời vây bủa
tiếng ồn ào dâu bể
tiếng xe chạy dưới đất
tiếng máy bay trên trời
tiếng em gọi xa xôi
anh

ta đi một mình cứ tưởng lẻ loi
không, theo ta là ngọn gió
âm thanh lay chuyển
ánh mặt trời bám ta làm cái bóng
những hàng cây đứng im
nói lời được mất
góc khuất em nhìn
anh

ta nằm trên giường một mình cứ tưởng nằm chay
tiếng muỗi vo ve chui đầu vào mùng chực đốt
con thạch sùng bò trên tường kêu tặc tặc
bóng đèn ngủ ngáp vặt lúc nửa đêm
cái rét chui vào chăn
trằn trọc trong giấc mơ em nhớ
anh

xung quanh ta từ vô tri, ý thức
thứ thành áp lực thứ mộng mơ
thứ của xa xưa thứ của bây giờ
sung sướng mấy lúc
khổ đau đường dài
chỉ có em nhìn thấy tiếng cười
anh

xung quanh ta khối thứ dư thừa
dư thừa vô vị
dư thừa nhố nhăng…
dư thừa cả những thứ đã qua và những gì sắp tới
trên cõi đời này em chỉ thiếu
anh


Thứ Ba, 19 tháng 1, 2016

LẶNG IM

ta không biết nữa
chỗ đám đông ngồi im một góc
mắt xa xăm
khi tiếng ồn ào vỡ loãng
cái nhìn ta thôi miên
khoảng lặng

ta đi bộ trên vỉa hè giữa phố
tập thể dục cho cái lặng im
ngẩn ngơ gã khờ gã điên
nơi sôi động
ai biết ta và ta không biết nữa
giữa dòng người cuồn cuộn

đêm thành phố phô lên nét đẹp, giàu sang
ta đứng nhìn sủi tăm giữa sông Sài Gòn dài rộng
thu mình khoảng trống
giọt cà phê tan đáy ly đen ngòm
chợt nhớ chợt quên
bóng hình xa lắm
chưa một lần may mắn
bâng quơ

im lặng ơi
ta với mi là bạn
ta có buồn chắc mi ngàn lần thông cảm
bởi mi hiểu lòng ta từ nông cạn đến sâu xa
mi biết chia sẻ động viên
giữa thanh cao, mộc mạc
con mắt tỏ tường nhỏ nhoi, to tát
cười khép bờ môi

im lặng ơi
ta với mi là bạn
bởi mi biết vì sao
âm thanh đâu là tất cả
một cái nhìn một ý nghĩ khuấy đảo trái tim
chẳng phải dưới bóng đèn mọi thứ mới lung linh
đôi khi im lặng át nỗi đời nhộn nhịp
ta lặng im yêu giấc đẹp riêng mình

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

ANH ƠI, EM Ở LẠI THÀNH PHỐ

Bốn năm đèn sách thị thành
ra trường tìm việc thật nhanh đi làm
thích sôi động ghét chán nhàm
nên em ở lại chẳng ham hố gì

Về quê đi lại lại đi
tiền nong không có nghĩ chi nhọc lòng
chỗ nào ngon để con ông
cháu cha ngồi cả chỗ không có màu

Cái nghèo cái khổ thấy đau        
biết làm sao chạy cửa sau cuộc đời
đường dài hun hút xa vời
tiếc thương cái chữ nghe lời trái tim

Đời em như một cánh chim
bay lên trang mạng kiếm tìm trời trong
kia kìa phố chật người đông
có nơi em đứng nên không buồn lòng

Chẳng quanh co chẳng đi vòng
phố vui sáng tỏ đục trong lòng người
đôi khi đường đột, anh ơi
tự thân xeo xéo nhói lời tâm tư

Em ơi, ở phố thật ư
anh nghe choáng váng tiếng ừ hôm nao
hoang mang gió thổi rì rào
lời còn lời mất lẫn vào phố xa


Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016

NHỮNG NGƯỜI BẠN

ra trường mỗi đứa mỗi nơi
đứa xuống biển đứa lên rừng
đứa ở đồng bằng đứa trong thành phố
giữa lúc gian khó
những đứa bạn tôi vật lộn tắt lửa tối đèn
lo kiếm miếng ăn lo làm nên danh phận
đôi khi quên bẵng bạn chung lớp chung trường
đôi khi ngồi tự nghĩ rưng rưng
cái thời sinh viên đói rét mà hồn nhiên đáo để

những đứa bạn tôi nơi chân trời góc bể
đứa thành đạt đứa nổi danh đứa giàu sang
và nhiều đứa cuộc đời không may mắn
vẫn nhớ về nhau khi nhắc tên là Bạn
một chút bùi ngùi một thoáng lao xao
chia sẻ với nhau lời chân thật nhất

bao nhiêu năm ra trường mấy lần họp lớp
đứa đi đầy đủ đứa chưa một lần thoáng qua
nhưng thông tin về nhau đều biết cả
đứa gia đình khá giả
đứa con cái trưởng thành hơn mẹ hơn cha
đứa vội vả đi xa
đứa thích đùa quên thời gian nhanh qúa
về thăm mái trường xưa, thăm danh lam thắng cảnh
cảm xúc trào lên vui buồn lẫn lộn

mới đó, đã mấy chục năm rồi
hôm nay, đứa là ông là bà ngồi bên nhau vui vẻ
lớp mình con số chỉ non một nửa
còn già nửa kia như khoảng trống đầy vơi
tiếng cười đã bị thời gian làm méo mó đi nhiều
mái tóc bồng bềnh như mây trời, sương, khói
những được mất giờ đây không đáng nói
còn một chút tình gói gọn mang theo
thả vào lòng bè bạn

kì gặp mặt lần sau lần sau nữa
bao đứa chán cơm quay sang húp cháo
bao đứa ăn rồi lại bảo chưa ăn
cho dẫu thế, tiếng cười vẫn râm ran
vẫn tranh nhau kể về thời sinh viên không biết chán
những tình bạn lớn hơn tình bạn
cứ tràn đầy ấm áp trong ta

Thứ Ba, 5 tháng 1, 2016

GÁI QUÊ

Em là con gái nhà quê
quanh năm bùn đất sum suê đói nghèo
cái xinh cái đẹp buồn theo
đêm đêm ngắm mảnh trăng treo cuối vườn

Nông nhàn chạy chợ bán buôn
nghe lời mấy đứa em chuồn khỏi quê

lên thành thị ở phòng thuê
ngày thì bươn trải tối về lo âu

Trông em hiền dịu, trắng phau
người giàu ngơ ngẩn hẹn nhau tỏ tình
em lơ ngơ giật nảy mình
tấm thân con gái rập rình phố đông

Ờ thì cũng phải lấy chồng
nhưng sao khác biệt bóng hồng nông thôn
suốt ngày ăn mặc trắng trơn
xe đưa xe đón còn hơn bà hoàng

Yêu người nhà cửa sáng choang
ngạc nhiên thấy cứ mơ hoang thế nào
cũng là cái phận má đào
thân em sướng khổ rơi vào hên xui


Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2016

ĐIỀU MUỐN NÓI

Ngồi bên nhau vẫn lặng im
cả hai không nói kiếm tìm bâng quơ
cứ thầm mong cứ đợi chờ
giả vờ hay ngượng, hai bờ cách xa

Phía nào dồn nén qúa ta
để cho hơi thở là là râm ran
cái hồi hộp muốn vỡ tan
để khao khát được dâng tràn, thăng hoa

Phía này kìm nén, tay xoa
vào bầu không khí lên tòa thiên nhiên
phía kia chờ đợi phát điên
vằn vò khó chịu khắp miền thịt da

Phía này ao ước người ta
nói lên một tiếng để mà yêu nhau
phía kia trực sẵn khá lâu
chỉ cần khe khẽ thuộc nhau đêm này

Cả hai mong mỏi từng giây
ngấm ngầm để mặc bàn tay nói giùm
nghe chi mấy tiếng tùm lum
phía lên mây phía nhảy tùm xuống ao