nàng cảm ơn tạo hóa đã sinh
ra loài người
nàng cảm ơn cha mẹ đã sinh ra
mình một đứa con tuyệt tác
đôi gò bồng nàng đẹp mê luôn,
tự nhiên
chiếc áo trêu ngươi, nửa khoe
nửa cố tình giấu kín
gò bồng cứ thế kiêu sa bàn
dân thiên hạ
gò bồng trắng lạ kì, trắng
không so màu sắc
trắng bằng cảm giác bằng,
cuốn hút bằng, thôi thúc
mời gọi trong khuôn ngực ngập
tràn sức sống
khoe rãnh níu tình, khơi gợi
tưởng tượng, đắm chìm
giật mình quay chỗ khác
những con mắt giả vờ làm ngơ,
tỉnh táo
những con mắt hau háu, đờ đẫn
vấp ngã
những con mắt tội nghiệp, xin
chỉ một lần
những con mắt … thà…
nàng dửng dưng, đôi gò bồng
búng biếng
nàng không cho đó là hở hang,
vẻ đẹp chiêm ngưỡng
cái khóe hở ra ngoài mới là
vòng gửi xe
đánh gục bao tâm hồn, thể xác
thực và mơ đều ao ước, riêng
mình, không chia sẻ
cái phần kín rạo rực, nàng
hững hờ bí ẩn
ấm nóng trái tim là, hồi hộp
từng nhịp đập là, bản năng dục vọng
nàng sợ đánh cắp, đánh rơi,
không giữ nổi chính mình
gò bồng cứ thế rung rinh mắt
gió
đôi lúc nàng ngộp thở, hoang
mang
cái tôi trong nàng lớn lên
nàng thản nhiên, cái đẹp để,
người xem để, người khao khát
nàng mặc đồ đủ mốt, đôi gò
bồng hồn nhiên
quyến rũ
đi qua thực hư