vặt vẹo lội dưới bùn, tay
nâng, bụng đỡ
mủng mạ giống chùng chiềng
giữ thăng bằng, chân bước,
tay bốc từng nắm mạ vãi ra
bám đất bùn, đời bung biêng
cây mạ từ hạt thóc bé tí lớn
lên
cây mạ từ hạt thóc bé tí bị
thui vàng, cháy đen
đi qua bước chân từng ngày
cây mạ vươn lên hao gầy giữa
khô hạn, úng ngập
cào cào búng màu xanh bay xao
xác
những lứa mạ ra đi, câu hỏi
đồng sâu ruộng cạn
giữ nguyên dáng nhà nông da
thịt ngâm bùn
như hạt thóc ủ nước hai sôi
ba lạnh nảy mầm
như giẽ sườn uốn vòng theo
rảnh mạ, phập phồng hơi thở
mạ lên tươi non bên người teo
tóp
theo tháng năm bao nhiêu mủng
mạ giống ra đồng
theo tháng năm có bàn tay vô
hình chăm sóc sự nảy mầm
cây mạ nằm trong hạt thóc,
thối rữa, hóa thành kiếp khác
nhìn cánh đồng thấy màu thất
bát
nắng mưa tưng tưng
con sáo đồng không chịu đậu
trên sừng trâu nhún nhảy
bay đi, ngoái đầu hẹn mùa sau
bầy cá rô không ngược mưa rào
thành đường rung cây mạ
phơi mình nằm trên cỏ nghe
thậm thịch bước chân
cây mạ chạy vào sân, cây mạ
chạy ra đồng, quanh quẫn
nền văn minh lúa nước khai
sinh từ cây mạ
mấy ngàn năm không đi khỏi
bàn tay
đấy là niềm vui, đấy là số
phận
không qua được bước bùn lõm
bõm
sống mòn trong đất hôi tanh
chưa lớn hết mình đã bị nhổ
quăng vào chốn khác
đổi đời, mất mát, day dứt
kiếp nhà nông mờ dần thay mùa
thay vụ
cái mủng mạ bao đời còn níu
giữ
một cái tên bất biến giữa
thời gian
cái ban đầu cái cuối cùng vẫn
thế, có mòn chăng, có lõm đời người
mọi thứ đồng quê là, bước
chân xéo nghiêng triền đê
thi thoảng lại sôi lên giữa
cuộc đời đầy vui vẻ