Chủ Nhật, 12 tháng 10, 2014

NHỚ

sinh ra ở làng quê
từ lúc bi bô quẫy đạp trong vòng tay của mẹ
nghe tiếng ầu ơ lấm lem bùn đất giọt mồ hôi mặn chát
ngọn tre kĩu kịt bờ ao tiếng gió kẹt trong lá
chim rã rích bới đống rơm tìm côn trùng tìm thóc
xay giã giần sàng khó nhọc
hồn nhiên lớn lên

ngày cắp sách tới trường trong bom đạn
mẹ bện cho cái mũ rơm đội che chắn trên đầu
mắt đưa đảo tìm bắt chuồn chuồn cào cào châu chấu
nắng oi nồng cỡi truồng nhảy tõm xuống sông
nước chảy chân tay vùng vẫy
con gái trên bờ ném đất cười ha ha

chăn trâu giữa bãi tha ma
mấy đứa bày trò chơi trận giả
phía này là ta phía kia là địch
đánh đấm sưng húp mắt mặt thâm vù
xúm lại bàn không đứa nào về mách mẹ
đàn trâu đi dài trên đê giữa chiều quê yên ả

sáng đi học chiều đi bắt cá
khi úp nơm lúc đánh lưới bữa đánh giậm đủ nghề
tay sát cá ruộng đồng còn khiếp vía
đỉa đói vô tư bám chân hút máu căng lè
mùa đông mùa hè bài ca bùn nước
cái rét cái nắng nhìn đứa con của đất cười tươi
cái chữ theo mùa tanh mùi cá tép

lới học sôi nổi
trả lời ngon bài toán hóc búa thầy ra
điểm chín điểm mười có hình hài nhà quê đồng bãi
có tiếng cười nghịch ngợm trẻ chăn trâu
không có học thêm gò lưng cõng sách
chữ trong veo mãi đến tận bây giờ

thoát cái đổi thay
hình dung ra được mất
chữ vùi trong cát bụi
thuở trong ngần trầy xước

khôn ranh ngay thẳng
cái hơn trong vòng quay nghiệt ngã đến hèn
cái thua trong chìm đắm nổi lên nể trọng