những cơn mưa quên gió
những cơn mưa gió cuốn đi xa
mưa dịu êm cái nắng
mưa rơi trên phố liêu xiêu
mái nhà
mưa rơi xuống đường mênh mang
dòng nước
khi mưa lộp độp khi mưa rào
rạt
mặt rát mắt cay đưa tay ra
vuốt
lòa nhòa phía trước nước dâng
ngập đường
mưa nhìn công trình đê bao
cống thoát
trời đất ơi kiểu xây chống
ngập
tiền chạy đi đâu
công trình về đâu
đường giữa phố thành sông
thành ao
bì bõm
nhà đắp bờ ngăn nước tràn vô
tiếng nói tiếng cười lạnh run
lật bật
có quên ăn mất ngủ cứ mưa
đường tràn nước
viết càng nhiều nói càng to
đường phố càng ngập lớn
chức càng thăng lương càng
tăng thuận với nước ngập đường
hết thảy tại thiên nhiên tại
triển khai thực tế
còn ta
vẫn tài tình sáng suốt
mát mẽ và đường ngập
trẻ em nghỉ học
người đến công sở chậm giờ
xe chết máy giữa đường còng
lưng đẩy
khuôn mặt xịu dần đầu lắc
tiếng thở than
phát huy truyền thuyết Thủy
Tinh
Sơn Tinh không thấy chỉ thị
dân thống khổ
biết cả đấy thấy cả đấy
mưa mùa này mưa mùa tiếp làm
quen
trong nỗi lo nước ngập đường
dù chỉ là mưa nhỏ
hai mươi ba tết hàng năm nhờ
ông Táo lên trời
đàm phán với Ngọc Hoàng
Thượng Đế