Thứ Ba, 10 tháng 5, 2016

HOA HỒNG

hoa cứ nở vừa tay anh một màu gai nhọn
một chút máu hồng nhòe ra sắc hoa
cầm hoa tươi mặt anh héo
hoa rạo rực đâu đâu
thấy khoảng không màu
thấy nỗi buồn đau

hoa chắt lọc từ đất nông sâu
khoe với màu trời
khoe với màu đất
khoe với màu anh trong gang tấc đầy vơi
cành cố giữ cho cánh hoa đừng rơi
anh thì cứ muốn cho hoa tươi mãi
ý nghĩ không tưởng xa vời
nên hoa rụng anh không giữ được

anh không giữ được màu hoa hồng trong mắt
anh không ôm được đỏ thắm hoa trong lồng ngực
hoa nhạt phai nhạt phai
trơ lại cọng và những cái gai
đâm lỗ chỗ hiện thực đâm toạc kí ức
đâm miền yêu tha thiết
đâm cái nhìn riêng biệt
giọt hồng nước mắt
khóc thời rực rỡ
khóc nhìn thấy chồi nụ

anh cầm hoa hồng tươi
tặng vô hình người xa thẳm
người đưa tay cấu xước những cái gai
không thể hiện buồn phiền đau nhói
không buông lời
một vệt hồng bay lên tạm biệt
cánh hoa rơi
hoa trên tay anh không còn nữa

hoa hồng anh cầm ngày nào giờ chỉ là kỉ niệm
cứ đến độ giật mình
là anh nghĩ linh tinh
là hoa sinh tồn mất mát
sắc màu níu giữ thời gian

                 Sài Gòn, ngày 06 tháng 5 năm 2016

Ảnh khai thác internet