đêm bảo ngủ đi anh
ghé sát tai đêm anh nói, ngủ
khó gì thức đâu là dễ
đêm cười hiểu chuyện
nhưng vẫn nài nì ngủ đi anh
vì cả ngày làm việc mệt nhọc
lại ghé tai đêm để anh thức
anh thức làm gì đêm khuya
muỗi đốt
anh thức làm gì đêm khuya thạch
sùng tặc lưỡi
bóng đèn ngáp vặt
căn phòng sẽ vì anh mất ngủ
đêm ơi, sao chỉ biết tối sáng
không biết yêu
yêu không có khái niệm ngày
đêm
chỉ có khái niệm trái tim
anh dành trọn đêm nay cho
tình yêu mong đợi
đang trằn trọc thức
âm thanh yêu rạo rực
từng tiếng ngọt trào
dâng
rân rân máu thịt
thăng hoa như còn như mất
tất cả là sự vắng mặt chỉ có
yêu
yêu cũng bằng lòng với anh
như thế
bao lần âm thanh chìm trong
khoái cảm
bao lần âm thanh tự nhiên vỡ
ra lãng mạn
chân tay không lời bật thành
tiếng
trái tim dài rộng nông sâu
nghe qua từng hơi thở
đêm bảo hãy chợp mắt anh thì
cứ thức
đêm bảo điên anh bảo yêu
yêu bảo mặc đêm
đêm nay, đêm ngủ không ngon
cái yêu đã làm đêm nhiều lần
thức giấc
đêm ngủ gà ngủ gật, biết
trèo đèo lội suối nghe cây
rung, nước chảy
thế nào là anh ơi yêu nữa
Sài Gòn, ngày 05 tháng 5 năm 2016