phía cúi đầu
bên bảo vệ
bao nhiêu người rửng rưng
trước cá chết hàng loạt phơi
mình trên biển cả
cứ cúi đầu đi
cứ bảo vệ đi
cứ rửng rưng đi
cá sẽ thối lòng người tội lỗi
chẳng có việc gì tự nhiên vô
cớ
trình diễn vu vơ nhà khoa học
phản biện
biến đổi khí hậu thường tình
ai cũng nói được
không cắn dứt lương tâm
công lao “cống hiến” lũy tiến
bao năm
là cái bắt tay lót tay xa dần
lời nói thực
giọng bổng trầm độc hại hơn
nước thải
cá đi rồi dân biết đi đâu
mỉa mai thay cúi đầu
hèn thay bảo vệ
tệ hơn mọi thứ tệ rửng rưng
cá chết nằm phơi trắng trên
biển trên sông
mùi hôi thối nồng nặc một
vùng trời đất
đời lên tiếng dày đặc trên
phương tiện thông tin đại chúng
hy vọng đợi chờ đến hồi chán
nản
cá thối rữa lâu ngày không
còn nữa
mùi hôi tanh dư âm
nước biển xanh ngậm bồ hòn
dân âm thầm khát vọng trên
từng con sóng
vỗ giữa đại dương rách nát
cánh buồm
đơn độc chim hải âu
bay, bay mãi biển trời thì
hẹp lại
nước mắt rơi biển mặn
lau chưa khô nối tiếp rơi rơi
chuyện con cá không là cá nữa
chuyện con người muôn thuở
đầy vơi
lời cảnh báo từ gần đến xa
xôi
trượt trên mặt trơ trán bóng
vô cảm, xa rời
con cá chết rầm trời lên
tiếng
con cá sống may mắn hơn bè
bạn dưới biển ngoi lên
Sài
Gòn, ngày 28 tháng 4 năm 2016