yêu buồn ơi nói nhẹ đừng nhớ
chuyện bâng quơ
vô cớ sai đúng hẹn ngồi đếm
và cộng trừ
em nhớ thế là đủ mặt hếch vừa
ngẩn ngơ
em nhớ thế có thừa gia vị yêu
đáng nể
buồn lang thang vô kể không
chịu nỗi yêu đâu
buồn biết và tránh mặt đi
thật mau thật mau
buồn bước qua chiếc cầu đánh
rơi giọt nước mắt
em đứng lại khóc lóc vớt nỗi
buồn trên tay
khật khờ đám mây bay kéo nỗi
buồn xa ngái
em nhìn thật ái ngại níu giữ
giữa chơi vơi
một bàn tay nâng đỡ đưa em đi
giữa trời
một tình yêu nâng đỡ đi dài
rộng đời người
yêu đừng nghĩ buồn vui mà
lòng rơi háo hức
buồn đừng nghĩ tiếng cười
ghét những nơi rạo rực
có bao giờ lạnh buốt hỡi buồn
ơi buồn ơi
có bao giờ nóng bức buồn đổ
mồi hôi hột
yêu chi mà vồ vập nứt toác cả
bờ môi
yêu chi mà cuồng nhiệt rạn vỡ
cả bầu trời
em đẹp nhất lúc buồn yêu bồi
hồi sâu lắng
em buồn nhất khi buồn yêu tìm
đường xa lánh
yêu ơi yêu đừng trốn em cất
buồn nơi nào
yêu dẫu buồn vật vã cũng nói
lấy nửa câu
em biết đường chờ đợi có ngại
ngần gì đâu
gió nhìn em mỉm cười cong
đuôi chạy biền biệt
nếu một mai buồn mất em chẳng
có niềm vui
nếu một mai yêu hết bùi ngùi
những cuộc chơi
đau tận cùng con tim chính em
đang yêu nhất
em buồn là khao khát dằn vặt
và trông mong
cần một tiếng thỏ thẻ trôi
nhẹ như lông hồng
cần một cái chạm khẽ mọi thứ
được mở toang
yêu buồn thường giấu kín
không hé lộ cùng ai
em buồn hay nói thẳng ngại gì
tiếng chê bai
đạp bức tường ác cảm giẫm
ghập ghềnh chông gai
cứ yêu và cứ sống và cứ để
ngoài tai
đừng đến khi chột dạ sao
không được yêu buồn
hạnh phúc và than thở nghe
đâu lời dại khôn
Sài Gòn, ngày 23 tháng 5 năm 2016
Nguồn ảnh: internet