Màu xanh đồng lúa tươi mát
không gian
lá uốn cong níu trời nhìn
xuống đất
nhìn người nông dân mặt úp
sấp
từng giọt mồ hôi túa ra đổ
xuống đồng
tan vào bước chân bì bõm
giọt mồ hôi không lắng đọng
trên người rơi xuống đất
bầu trời nắng ong ong thiêu
cánh đồng khô khét tấm lưng
mồ hôi rơi vẽ lên cánh đồng
bóng hình loạng choạng
con ốc con cua say nắng đờ
đẫn trong nước chát mặn
giọt mồ hôi rơi đánh đổi hạt
thóc ra đời
người nông dân tháng ngày
tính đếm
âm thầm cầu nguyện vụ này sẽ
được mùa, xua đuổi mọi cái lo
giọt mồ hôi không đóng băng
trong người rơi giữa trời giá rét
bầu trời lạnh căm căm mồ hôi
rơi thánh thót trên đồng
cái lạnh có thể đóng băng
được lòng người không đóng băng được mồ hôi
đổ ấm áp cho cánh đồng lên
xanh cho vụ thu đông không kém vụ xuân hè
mồ hôi mãi mê quên thời tiết
hạt gạo chuyển hóa từ màu
xanh đến màu vàng và trắng ngần
lăn qua mắt người thơm ngon
cái bụng ai nhớ ai quên
không còn là câu hỏi, khoảnh
khắc chơi vơi cánh đồng đi qua thời gian chiêm khê mùa úng
một thoáng cò rỉa lông trên
ruộng lúa Nhã Đu, Bạch Thủy gợi nhớ chút bình yên
một ngọn gió vô tình thoang
thoảng vị mồ hôi đồng xanh yêu mến
mồ hôi là mẹ cánh đồng vun
trồng cỏ cây ruộng lúa
khô hạn dẫu đốt cháy từng
giọt mồ hôi
bão lũ dẫu tàn phá từng giọt
mồ hôi
người nông dân cay đắng vẫn
cười lại sinh ra giọt mồ hôi mới cho từng vuông đất
ngút ngát buồn vui thả vào
đời ồn ào sôi động
mỗi cái nhìn hóa thành cánh
đồng
mồ hôi
tươi xanh vô tận