những năm tháng qua ta đâu
còn cảm giác mùa đông
cái nắng đổ vào lúc chan hòa
khi bỏng rát
mang trong người nóng nực
ta bỏ mùa đông hay mùa đông
đã bỏ ta rồi
ta chơi vơi chơi vơi
ta gặp lại mùa đông
trong giá rét đã tràn vào ta
hơi ấm
cái nồng nàn chợt đến chợt đi
lóng ngóng
ta lạnh lẽo hóa băng trong
cõi vô tình
cái mùa đông năm ấy trong hơi
thở của ta có tiếng em
dịu êm tỏa lan như ngôi nhà
ấm áp
đốt ta cháy thành ngọn lửa,
xua nỗi cô đơn, xua cái lạnh ùa vào
trong ta bỗng xôn xao bỗng
nôn nao kì lạ
nhìn mùa đông đi qua
nhìn bóng em bên ta
ta gặp lại hai chiều mùa đông
em nhìn ta hóa đá
băng thì tan
đá cứ trơ lì
ta thấy mùa đông đang ở lại
ta gặp lại mùa đông đã có
tuyết rơi
em nói với ta thành lời trắng
xóa
phủ bạc trên đầu
mùa đông chưa đi bằng lời mỏi
mệt
dẫu có rũ tung từng sợi tóc
cái áo len em đan mặc vào
buốt giá
mặc phía ngoài ta
mặc phía rất xa
cứ thế, ta bị gió châm buốt
tê buốt cóng
mùa đông dài tiếng chuông
không ngân lại
ta gặp lại mùa đông san lấp
mọi trở ngại cách ngăn
nghe cái rét tự tình, nghe
cái lạnh thấu xương nhắn gửi
nghe tiếng em nói vội vì cứ
sợ mùa đông đi qua
còn ta khù khờ giữa mùa đông
mù mờ sáng tối
thương yêu nào mến cái rét
mùa đông