NGÀY ƠI
Ngày đi lúc thẳng khi ngang
loanh quanh nắng sớm dẫm sang
ráng chiều
ngày ơi, mạo hiểm phiêu liêu
bình yên, gay gắt,… đời nhiều
xôn xao
Thôi thì, mặc kệ trời cao
đổ từng ấy nóng nơi nào thiệt
hơn
ngày đem ánh sáng rập rờn
đốt lên ngọn bấc đợi sờn mắt
đêm
Mang theo chút gió qua thềm
cứ mơn man thổi dẻo mềm buộc
nhau
trói ngày dài cột canh thâu
khóc đây cười đấy mắc câu vô
tình
Mai này, ngày trốn chính mình
mây bay u ám tàng hình trắng
đen
không gian châm lửa, bật đèn
mới hay góc khuất rối ren
giữa ngày
Buồn vui lật giở rộng dài
ngày lành ngày rách đan cài
nhớ quên
cái ngày mờ nhạt vô duyên
cái ngày rừng rực khó khuyên
nỗi lòng
Ngày ơi, dày mỏng đục trong
hóa thành thế sự giữa dòng
thời gian
Sài Gòn, ngày 19 tháng 4 năm 2017