Thứ Bảy, 3 tháng 12, 2016

TRĂNG VỠ

sự hỗn loạn vật thể xung quanh
sức hút mặt trăng ngày càng lỏng lẻo
trăng chóng mặt chao đảo không đi theo qũy đạo thường tình
không gian bồng bềnh
trăng rơi
va đập tự do
vỡ

trăng vỡ náo loạn vũ trụ
mảnh vụn bay lơ lững trên bầu trời
khoảng sáng xen khoảng tối
rối loạn phía bình yên hoảng sợ nơi tội lỗi
những hành tinh rùng mình nhìn trăng rơi
thảm họa rung chuyển trời đất
màn đêm mất ánh sáng
vũ trụ mất hành tinh
nỗi buồn có nguy cơ không gian tan rã
tồn tại không còn nữa
mông lung
nhận ra lợi hại tương tác

trăng vỡ từng mảnh rơi xuống đất
mảnh lưu dấu vết chú cuội cười lẫn vào dòng người đông đúc
mảnh thướt tha bóng dáng chị hằng chia vẻ đẹp
mảnh gốc đa, con trâu, cắt cỏ lang thang đậu trên vai nhà nông lam lũ
đêm trung thu không còn trăng nữa
trẻ đốt đèn tìm ánh trăng vỡ
mà hư vô thì không biết trả lời

trăng vỡ rồi
bao lớp người tiếc thương đêm trăng dịu dàng như lụa trên mặt đất hiền hòa, nhìn đàn em ngây thơ phá cỗ, nhìn mọi người mê mãi ngắm trăng, nhìn trăng soi đáy nước, nhìn con cá đớp
bao lớp người sẽ làm quen đêm không trăng, nhìn nhau trong hình dung tưởng tượng, nhìn ánh sáng con người giăng mắc đầy đường, nhìn ánh sáng không tự nhiên tươi mát, nhìn chói mắt chai lì phản xạ
mọi thứ trở thành quen. con người thích nghi đêm không trăng, nghe tiếng côn trùng khua dễ sợ, gặp bóng người cứ tưởng bóng ma, gặp giả dối tưởng là sự thật, nghe tiếng cười màn đêm man rợ
ai khóc về trăng vỡ, thương tiếc vô cùng nhưng không rơi giọt nước mắt, khi thương người không tiếc một giọt trăng
trăng sáng mênh mông như thế, bể rồi không biết đi đâu, để đời trước để đời sau để ngàn đời tiến hóa, tìm trăng còn khó hơn tìm kim đáy biển
mất mát tự nhiên là mất mát vĩnh hằng, mất cái quên cái nhớ. mất vô hình hữu hình
trăng đâu biết một ngày như thế


Sài Gòn, ngày 15 tháng 10 năm 2016