“trâu
tìm cọc” xưa rồi
“cọc
tìm trâu”, thời @ thẳng tưng minh bạch
thời
@ sao mà thích, hic hic…
em
tự do đi tìm tình yêu
nói
những lời bao đời kiêng kị
xa
gần và sát nút
khoác
tay nhau đi giữa chốn đông người
những
con mắt tò mò
những
con mắt tròn xoe
những
con mắt sẻ chia
thoảng
qua em cảm nhận
bỏ
vui buồn một bên đi với yêu, hãnh diện
em
nhắn tin xem phim, cà phê, nhậu…
hồn
nhiên cười tít mắt
chẳng
biết yêu sẽ đi đến nơi nào
thành
phố điện sáng trưng heo hắt ánh trăng sao
nhạc
xập xình còn tai đâu nghe sáo diều bay bổng
cái
yêu thuở kín vắng
trở
ngại xa dần
em
không bó mình trong cái khuôn chật hẹp
rực
rỡ hấp dẫn
tràn
trề quyến rũ
tạo
hóa và cha mẹ đã cho em như thế
nên
dại gì giấu kín đậy che
không
có nghĩa em hư
chính
em đang có giá
mắt
em cười lóng lánh dọc đường yêu
yêu
nếm trải ngọt ngào cay đắng
không
thích thì em bye vậy
nặng
nợ làm chi mệt mỏi cõi lòng
đường
ấy, đừng nghĩ em nằm không
yêu
quấn quýt bờ vai mái tóc
cuồng
nhiệt và dại điên
yêu,
yêu ơi, đừng bỏ đi xa nhé
em
không phải mẫu người lắm lời chanh chua
là
năng động đổi mới và mở cửa
khù
khờ ơi, đừng bám theo nữa
thôi
nhé lần này vòng tay anh nồng nàn
cuốn
hút
em
đã cho bao mối tình tuột dốc
nhìn
gót chân thon thả đầy gai
chưa
kịp đạp đã đau yêu biết mấy
đừng
van nài
đừng
bảo mẹ cha em
nói
hộ
trời
đất ơi, yêu sao mà ngố
em
kiêu sa đi giữa đại lộ yêu
và
đang phiêu trong chuyện tình nồng cháy