Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

NỤ CƯỜI KHÔNG HỒN NHIÊN

anh hỏi em, sao nụ cười không hồn nhiên
nụ cười em va chạm cuộc đời méo mó
nụ cười em va chạm anh đau bờ môi máu chảy
nụ cười em va chạm em bầm dập
nụ cười em va chạm nụ cười trắng phớ giữa nắng trời gay gắt
xin anh đừng hỏi em về nụ cười ngày mai nữa

em tung tóe nụ cười năm tháng
không bằng nụ cười thầm lặng em trao cho anh
đôi môi nồng thắm trộn vào nhau tìm si mê bí ẩn
tìm cả sự lẫn tránh
nụ cười anh trên mọi nẻo đường
cái hôn mang nụ
cười
vỡ trong lòng em choáng váng

tổn thương em trong mỗi cuộc chơi thả vào không gian tan biến
em muốn tìm lại tìm mãi âm thanh đã mất
âm thanh khó nhọc âm thanh hạnh phúc rơi
vỡ
âm thanh khổ đau và em khóc từng giọt nước mắt
nhòe khát khao đọng nỗi đau thương

em tìm kiếm nụ cười tươi khoảng không chưa nhìn thấy
nụ cười vừa hé mở trên môi đã héo
khô
tháng ngày nứt nẻ buồn vui tẻ nhạt
ở đâu nụ cười sung sướng
ở đâu nụ cười đắng cay
bờ môi em uể oải giăng mắc trò đùa
vòng tay anh đóng băng giữa biên độ ấm lạnh

anh ơi, có lẽ em phải giấu nụ cười
anh đừng trách em vô tâm xa lánh
đời con gái em ngắn
lắm
nụ cười có phải bán mua
nụ cười có phải được thua
em giữ nụ cười trong lòng nên không hồn nhiên
là thế


Sài Gòn, ngày 17 tháng 9 năm 2016