Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

LẢNG TRÁNH

khi trở ngại được gỡ bỏ một bên
em hồn nhiên tươi trẻ
câu chuyện trượt lối mòn thiên hạ khen chê
đánh gục con mắt thòm thèm giả vờ cao đạo
em đứng trước mọi người tạo nên giông bão

em gọi thẳng tên sự việc chẳng úp mở ngại ngùng
thứ xa xưa loài người để tự nhiên
gần gũi phong sương hoang dã
sao giờ trở nên xa lạ
che đậy dục vọng khát khao
em vô tình trở thành niềm ao ước

khi bên em bao si mê ngu dốt
bao nhiêu thông minh sáng suốt vùi lấp dưới vực sâu
đến một tiếng yêu cũng câu còn câu mất
đến một từ ghét cũng thở gấp gáp hụt hơi
người ơi, câu cũ mèm lí sự
ngoan ngoãn nghe em bấm bụng đứng lên
áo mũ xênh sang “lời vàng thước ngọc”

sau cái mất, cái mất nào đau nhất
từ cái gọi bền chặt con người cố gượng gạo dựng nên
từ cái vững bền tạo hóa truyền từ đời này kiếp khác
thiên nhiên chọn lọc em thừa hưởng thân phận nhỏ nhoi

em xin hỏi một câu thường thôi
đứng trước em thèm khát gì muốn nói…


Sài Gòn, ngày 09 tháng 8 năm 2016