Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

NGÀY ẤY BÊN NHAU

giọt cà phê cuối cùng rơi xuống đáy ly
giọt cà phê cuối cùng trôi trong đậm đắng
cái nhìn cuối cùng rời khỏi quán
ta về phố
chiều sẫm tím hoàng hôn
khoác lên niềm hy vọng

ta đi mãi vẫn loanh quanh phố
con đường đã qua
trong đầu nghĩ về nơi ấy

thế rồi ta bên nhau
một chút ngỡ ngàng đan xen hồi hộp
bóng đèn sáng lên căn phòng đổ sập
vùi lấp ta bằng khao khát đồng hạn gặp mưa
mọi thứ tự nhiên có tự bao giờ
ta lạc giữa thăng hoa

ta theo ta về phố
ta theo ta tìm vẻ đẹp tự nhiên
từ hình dáng bên ngoài đến thẳm sâu bí ẩn
ta mê hồn lắng đọng
cảm nhận không còn trong cõi riêng
dồn nén thành tiếng nghe vô thức

ta về phố bên nhau
một chút riêng tư chẳng giữ cho mình
thả hồn trong không gian ấm áp
gối lên tay ta
gối lên ngực ta
là cả niềm khao khát
là nỗi mong chờ rạo rực
ta ngủ thiếp trong vòng tay
quán cà phê mang tên một loài hoa
đưa ta về phố


Sài Gòn, ngày 24 tháng 6 năm 2016