nghe tiếng em thả vào không
gian
trong như bầu trời
có giai điệu mượt mà lúa thì
con gái
có âm vang núi rừng ngàn năm
trở lại
có hiền hòa của các dòng sông
có thân thiết cha ông cháu
con bè bạn
có chút lãng mạn
thả vào lòng người
đắm say
nghe âm thanh quen quen
lại nhớ về một người chưa bao
giờ là bạn
âm thanh thấm dần, bóng hình
thoáng qua
cứ lờ mờ đối diện
hình như có cái gì lạ lắm
vương vấn bên mình nghe giọng
em
giữa người dưng và bè bạn đan
xen
anh tự tình trong thế giới ảo
về âm thanh dịu êm
vô cớ, những ý nghĩ chợt qua
làm căn phòng nhỏ nhiều đêm
mất ngủ
anh vô duyên mắc nợ
nợ một thoáng vu vơ
nợ âm thanh tự làm anh khao
khát
nợ bóng hình quen lạ gần xa
anh vùi vào giấc ngủ
trả cơn mơ
và bao giờ bao giờ
anh nâng niu âm thanh trong
vòng tay
không rơi không vuột