Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

Ý NGHĨ

ý nghĩ chạy đi đâu
quanh quẩn trong đầu
kì quái
lúc cao sang khi lại bất cần
lúc nghĩ thật xa khi nghĩ qúa gần

ý nghĩ ơi
có phi vật thể cũng nhảy ra đây
đừng giấu mặt trong đầu lâu để đời sau mổ xẻ
trên đống xương hầm hố
trên nát vụn mục rữa
suy luận vu vơ
nhiều người phải nghe đánh đồng nổi tiếng
con chữ xếp đầy ngăn giấy
mối xông

ý nghĩ vượt ra giới hạn
bay trong không gian thời gian
vô hình bắt giữ
vô hình đốn ngã
bằng cái lưỡi từ vựng ngôn ngữ
bằng con chữ nghuệch ngoạc tượng trưng

ngày khai sinh ý nghĩ vượt khỏi thân hình
siêu phẩm giàu tâm thức
sục sôi
          nguội tắt
khi tốt đẹp đang xấu sa
khi lương thiện đang tội ác

ý nghĩ không bầu trời
ý nghĩ không mặt đất
trang viết nào chép hết ý nghĩ thật vô tư
ý nghĩ nào lẫn tránh tự do


Sài Gòn, ngày 12 tháng 7 năm 2016

Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

GỬI VÀO SÂU LẮNG

bóng em mờ xa thẳm
ngọn gió qua đường đứng im
nhìn thiếu một cái tên
nhạc đồng quê reo trên cây lúa ngọn cỏ
hòa âm tiếng kêu giun dế

chân trời xa xôi bỗng chốc hóa gần
nghe tiếng chân nhẹ nhàng không thức màn đêm
ánh sáng tắt như giấc ngủ
con trâu nằm nhai lại bờ ruộng chiêm mùa
con cò rỉa lông đứng thu mình phăng phắc
con chuồn chuồn ớt đỏ ngọn nến tiễn đưa
đốt một đốm lửa vàng nức nở

thời gian nhặt kỉ niệm giữa đồng
lúa cong đuôi chờ ngày gặt hái
chờ điều em không thấy

lô nhô mái nhà, làng mạc
em bình yên
gói lại thời gian nguyên lành, sứt mẻ
vào thời gian không mở ra ngày tháng

trời nổi cơn mưa sấm vang chớp giật
em không mặc áo ni lông
em mang tấm choàng người thân, bè bạn
nước ngập mắt
tiếng trống lồng ngực vỡ ra
thảng thốt…


Sài Gòn, ngày 09 tháng 7 năm 2016

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

NGÀY ẤY BÊN NHAU

giọt cà phê cuối cùng rơi xuống đáy ly
giọt cà phê cuối cùng trôi trong đậm đắng
cái nhìn cuối cùng rời khỏi quán
ta về phố
chiều sẫm tím hoàng hôn
khoác lên niềm hy vọng

ta đi mãi vẫn loanh quanh phố
con đường đã qua
trong đầu nghĩ về nơi ấy

thế rồi ta bên nhau
một chút ngỡ ngàng đan xen hồi hộp
bóng đèn sáng lên căn phòng đổ sập
vùi lấp ta bằng khao khát đồng hạn gặp mưa
mọi thứ tự nhiên có tự bao giờ
ta lạc giữa thăng hoa

ta theo ta về phố
ta theo ta tìm vẻ đẹp tự nhiên
từ hình dáng bên ngoài đến thẳm sâu bí ẩn
ta mê hồn lắng đọng
cảm nhận không còn trong cõi riêng
dồn nén thành tiếng nghe vô thức

ta về phố bên nhau
một chút riêng tư chẳng giữ cho mình
thả hồn trong không gian ấm áp
gối lên tay ta
gối lên ngực ta
là cả niềm khao khát
là nỗi mong chờ rạo rực
ta ngủ thiếp trong vòng tay
quán cà phê mang tên một loài hoa
đưa ta về phố


Sài Gòn, ngày 24 tháng 6 năm 2016

Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2016

ÂM THANH

nghe tiếng em thả vào không gian
trong như bầu trời
có giai điệu mượt mà lúa thì con gái
có âm vang núi rừng ngàn năm trở lại
có hiền hòa của các dòng sông
có thân thiết cha ông cháu con bè bạn
có chút lãng mạn
thả vào lòng người
đắm say

nghe âm thanh quen quen
lại nhớ về một người chưa bao giờ là bạn
âm thanh thấm dần, bóng hình thoáng qua
cứ lờ mờ đối diện
hình như có cái gì lạ lắm
vương vấn bên mình nghe giọng
em

giữa người dưng và bè bạn đan xen
anh tự tình trong thế giới ảo
về âm thanh dịu êm
vô cớ, những ý nghĩ chợt qua
làm căn phòng nhỏ nhiều đêm mất ngủ

anh vô duyên mắc nợ
nợ một thoáng vu vơ
nợ âm thanh tự làm anh khao khát
nợ bóng hình quen lạ gần xa
anh vùi vào giấc ngủ
trả cơn mơ

và bao giờ bao giờ
anh nâng niu âm thanh trong vòng tay
không rơi không vuột

             Sài Gòn, ngày 23 tháng 01 năm 2016

Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

TIẾNG CHIM

Tiếng chim hót rạc núi đồi
đụng vào giọt nắng vỡ đôi bẽ bàng
nửa văng xuống đất hoang mang
nửa bay loạn xạ ngỡ ngàng trời mây

nhặt lên nửa tiếng trên tay
nghe chim tan tác cánh bay xé rừng
mắt còn một chút rưng rưng
dùng dằng níu kéo giữa chừng lệ rơi

nhìn lên nửa tiếng chơi vơi
tầng không mỏi mệt, rã rời, gió lay
lời cùng, nghe ở đâu đây
trời không sập cũng lấp đầy hư vô

một mai nghe tiếng chim khô
cháy bùng giọng hót thành tro đời phàm
ăn gần trả nợ xa xăm
sống cô đơn giữa tháng năm mất rừng


Sài Gòn, ngày 01 tháng 7 năm 2016


Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

CHỢT NGHĨ

giọt nước mắt giấu mãi trào ra
lăn qua má qua môi mặn chát
giọt nước khóc nỗi đau
giữa ngày hạnh phúc

có nỗi đau mang vác âm thầm
trong khuôn mặt đầy hãnh diện
khoảnh khắc nỗi buồn hằn lên rời rạc
sự che lấp, giả vờ có thể không nhìn thấy
sự giấu giếm cũng có lúc hớ hênh
niềm vui tan nhanh
buồn tênh lắng đọng

nỗi đau người ta mang đến
nỗi đau tự rước vào thân
nỗi đau nằm sâu chờ cơ hội hành hạ
quật ngã mọi thứ có thể, khi bất ngờ buông lơi kiềm chế,
khi chứng tỏ sức mạnh vô hình
sẽ là đổ vỡ
sẽ là nhục nhã
sẽ là tất cả - nỗi đau

nỗi đau có bao giờ thông minh
nỗi đau có bao giờ ngu xuẩn
triết tự cao sang hay hèn hạ vô nghĩa
đôi khi thua mấy lời thô mộc đơn sơ
đôi khi thua cả sự im lặng không ngờ
đôi khi thua cả tiếng bi bô thơ dại

nỗi đau có mang trong mình phải trái
nỗi đau có mang trong mình đạo lí
câu hỏi theo thời gian xáo mòn rỗng tuyếch
nỗi đau ăn cọng rau có hóa chất
nỗi đau ăn con cá con cua có chất độc
nỗi đau ăn miếng thịt có chất tạo nạc tăng cân
nỗi đau hiện hữu, âm thầm…
đi về hai phía, mình và thiên hạ
cứ như thế nỗi đau lớn lên

ai cầm súng giết được nỗi đau
ai cầm dao cắt đứt được nỗi đau
trường tồn giữa nụ cười tiếng khóc


Sài Gòn, ngày 15 tháng 6 năm 2016