em đi qua
khoảnh khắc không bao giờ giữ
được
thoáng tuồn tuột xa xôi
em đâu rồi
anh mất luôn khoảnh khắc
anh chẳng còn gì ngoài day
dứt
và nuối tiếc
lắng đọng đã vỡ tan tành
anh gom được mơ hồ ảo ảnh
rồi ảo ảnh cũng bỏ anh đi
trống vắng
anh nhìn lên ánh nắng
chói chang khoảnh khắc cháy
giữa trời
anh nhìn lên áng mây
vần vũ khoảnh khắc rối tung
rẽ ra từng sợi
anh nhìn ngọn gió
bóng em đâu nữa để mà bay
anh nhìn mọi người
khô khan không chịu chớp
nhiều đêm anh cầu nguyện
khoảnh khắc đi qua trở lại
nhưng chỉ gặp giấc ngủ chập
chờn
thất vọng
về vệt sáng lướt qua
hình như em ở đâu đó nói lời
vào trời đất
không dành cho anh
dành cho sấm sét
kể từ khi khoảnh khắc đi qua
khoảnh khắc cực nhanh
còn anh chậm qúa
anh và em chưa đi qua cái độ
vừa đủ
để nâng niu
để níu giữ
để phía thờ ơ
để nơi ấp ủ
nỗi buồn tặc lưỡi bỏ qua
ẩn chứa điều tiêng tiếc chua
cay đời thực
Sài
Gòn, ngày 18 tháng 02 năm 2016
Nguồn ảnh: internet