Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2016

NGÀY CŨ ĐI QUA

ngày ấy đã cũ rồi rêu phong thành cổ kính
nhìn lại dấu chân bước bụi phủ mờ thời gian
nghe lại tiếng ngàn năm thơm mốc từng hơi thở
giữa vô hình trăn trở bóng người quen đi qua
sau giọt nước mắt khô có cái nhìn tĩnh giấc
lang thanh ơi lỡ bước đi thật xa thật xa

anh trở về ngày cũ lật giở từng trang mơ
cái cũ thì vẫn cũ lại cổ nữa đợi chờ
cái mới hào nhoáng quá thoáng trong mắt người qua
sai đúng chen xót xa giả vờ xen hạnh phúc
giấc ngủ sâu chợt thức nói vào trong nhóa nhòa
phút giây cùng tự nguyện lóe tựa ánh sao sa

anh trở về ngày cũ thấy hư vô rồi chăng
một ánh mắt biết cười một niềm vui nói bạo
đớ như tiếng con vẹt đang học biết tiếng người
cũng từng ấy chữ thôi sáo mòn vào ngày rỗng
muốn thêm một từ nữa đợi ngày cũ đi mau
nhìn những cái gật đầu hẹp hơn không gian hẹp

nhìn ngày cũ đi qua nghe tiếng cười toe toét
mắt trũng sâu mỏi mệt quầng thâm đen màn đêm
ngơ ngác trước ánh nhìn hận đời quên sám hối
cái gì cũng bối rối việc nào cũng ngỡ ngàng
ba-ri-e chắn ngang thôi đành chịu tặc lưỡi
cứ đi về ngày mới nhìn ngày cũ lặng lờ

ngày cũ thấy anh cười ngày mới sao bỡ ngỡ
ngày nào là cánh cửa đẩy vào rồi kéo ra
anh vu vơ chống mắt giữa trời đất bao la
ý nghĩ vơi cạn nhạt tuột qua từng ngày giờ
mây gió cũng thẫn thờ vịn vào từng con chữ
viết lên trời ngày cũ viết vào đời ngày xa

Sài Gòn, ngày 13 tháng 4 năm 2016