em thấy trời sầm sập
vẫn điềm nhiên hát “nếu một
mai trời kia có sập
cũng hòa vào đất mà thôi”**
tiếng cười, thả ga về phố
tiếng nói, bỏ lại phía sau
tất cả
con đường hun hút
nghe mưa
trời, mây bay vần vũ
rừng, xào xạc lá kêu
mưa bắt đầu lác đác
theo em
qua cơn giông
mắt loằng ngoằng sấm chớp
và cơn mưa dịu êm
ngoan ngoãn theo em về phố
mưa to thành mưa nhỏ
mưa mau thành mưa thưa
nhìn em duyên dáng
nhìn em tươi tắn lạ thường
nhẹ tênh, xem cơn mưa không
có
anh nín thở đợi chờ
mong cơn mưa không làm em ướt
áo
mắt tươi cười
kia kìa và cơn mưa theo em về
phố
mưa bâng khuâng
mưa rối bời
anh theo em về phố, thường
thôi
mưa theo em về phố mới là
chuyện lạ
vô tri vô giác bừng thức
theo ngẩn ngơ
theo quyến rũ
đường có dài xa xôi
đồi có nhấp nhô thăm thẳm
em hồn nhiên lôi cuốn
mưa bồn chồn
rơi ngất ngư theo em về phố