Tặng nhạc sỹ Nguyễn Hưng
tình cờ em gặp anh
nghe ngón đàn trào lên cảm
xúc
đôi mắt em đắm đuối
nhìn giọt đàn anh rót vào tim
cứ ngây ngất từ ngón đàn của
anh
em không cầm lòng được
mọi xa lạ tự nhiên biến mất
trong em du dương một ngón
đàn
em bảo, anh đệm đàn em hát
em tự nhiên như quen biết lâu
rồi
anh chìm vào đôi mắt
hút hồn để ngón đàn bay lên
chỗ nào còn lỗi nhịp
ngón đàn anh che lấp
để em tự tin
để ngón tay anh trên phím đàn
nhảy múa
em yêu ngón đàn trên cây ghi
ta gỗ
em hát giọng trầm ruộng lúa,
luống khoai
em hát giọng cao núi non,
trời mây
ngón đàn anh luyến láy
cho những lúc em phiêu
em yêu ngón đàn anh
rồi em yêu anh lúc nào không
biết
những lúc gần anh chiều nhau
chăm sóc
xa anh, em gọi cháy máy để đừng
quên
khi đó, ngón đàn anh lại văng
vẳng bên em
bập bùng thương nhớ
em có lãng mạn không anh
em có cần giữ những thứ gì
không phải giữ
ngón đàn anh đã cho em mọi
thứ
anh của em, thế là đủ
mặc cuộc đời đàm tiếu, gièm
pha
ngón đàn anh đã đưa em đi xa
từ bất ngờ đến bất ngờ có
được
anh ơi, em sung sướng trào
nước mắt
hát trong hạnh phúc ngón đàn
anh
hát trong hạnh phúc cuộc đời
em
em yêu anh từ ngón đàn
em yêu anh từ trái tim thắp
lửa