Thứ Ba, 29 tháng 9, 2015

KHÔNG ĐỀ

Xa Tam Đảo một tháng rồi
Hồn còn lưu luyến núi đồi kín mây
Âm thanh vắt vẻo rừng cây
Gió lay đụng khẽ rơi đầy tiếng yêu


Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2015

TRỞ VỀ

Anh đi tìm kiếm giàu sang
bỏ con bỏ vợ lang thang tháng ngày
bơi trong chua chát đắng cay
mong anh sớm tĩnh chóng quay trở về

Ngày đêm dai dẳng lê thê
nuôi con từng bữa bộn bề lo toan
ghét yêu em chẳng cầu toàn
mất còn đâu có phàn nàn kêu ca

Vẫn lo anh sống nơi xa
nhờ bàn tay của người ta đỡ đần
lỡ khi yêu cũng nhọc nhằn
vỡ rơi hào nhoáng âm thầm gọi em

Nghĩa sâu chẳng nói gì thêm
thời gian cứ đợi êm đềm anh đi
em không ngăn cản điều gì
ở bên người ấy đến khi cạn tình

Phố phường màu sắc lung linh
một mai cơ nhỡ lắng mình nhớ câu
anh ơi, em có ngại đâu
đi không ở được tìm nhau trở về 

Thứ Ba, 22 tháng 9, 2015

VẪN NHỚ VỀ NƠI ẤY

ngày cảm nhận đêm về trăn trở
nghĩ quên nghĩ nhớ
em bâng quơ
nửa giả vờ nửa thật

hồn nhiên thế kia
cứ lãng mạn giữa thực và hư
cứ mộng mơ giữa quen và lạ

những ngày gần nhau ấm áp qúa
đùa vui kéo mọi thứ lại gần
đêm nhìn trời loang loãng trăng non
ngày cười vui giang tay đón mây ùa vào cửa
rào ngăn không thấy nữa
mập mờ yêu thương

trong vẻ tự nhiên em biết không
thấp thoáng có trái tim rung động
đôi lúc lời lóng ngóng
có khi mặt đỏ lựng
nhìn em
chợt
tan biến giữa lời tán dóc

thường ngày vẫn gặp
âm thanh nói cười bên dòng thác
kéo dài từng con dốc, ngàn cây
mờ tỏ bóng ai
trộn vào rừng xanh, núi biếc

hôm nay, anh vẫn nhớ vẫn yêu thao thiết
dấu ấn ban đầu lắng đọng ngu ngơ

Thứ Bảy, 19 tháng 9, 2015

VÀ CƠN MƯA THEO EM VỀ PHỐ

em thấy trời sầm sập
vẫn điềm nhiên hát “nếu một mai trời kia có sập
cũng hòa vào đất mà thôi”**
tiếng cười, thả ga về phố
tiếng nói, bỏ lại phía sau tất cả
con đường hun hút
nghe mưa

trời, mây bay vần vũ
rừng, xào xạc lá kêu
mưa bắt đầu lác đác
theo em
qua cơn giông
mắt loằng ngoằng sấm chớp

và cơn mưa dịu êm
ngoan ngoãn theo em về phố
mưa to thành mưa nhỏ
mưa mau thành mưa thưa
nhìn em duyên dáng
nhìn em tươi tắn lạ thường
nhẹ tênh, xem cơn mưa không có

anh nín thở đợi chờ
mong cơn mưa không làm em ướt áo
mắt tươi cười
kia kìa và cơn mưa theo em về phố
mưa bâng khuâng
mưa rối bời

anh theo em về phố, thường thôi
mưa theo em về phố mới là chuyện lạ
vô tri vô giác bừng thức
theo ngẩn ngơ
theo quyến rũ
đường có dài xa xôi
đồi có nhấp nhô thăm thẳm
em hồn nhiên lôi cuốn
mưa bồn chồn
rơi ngất ngư theo em về phố

                  

Thứ Ba, 15 tháng 9, 2015

NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA ĐỜI EM

nếu hỏi anh là người đàn ông thứ mấy của đời em
thì trăm phần trăm không bao giờ anh nói thật
anh chỉ dám nhận người đàn ông giữ gìn hạnh phúc
người đàn ông khi tắt lửa tối đèn
người đàn ông của những đứa con
người đàn ông ràng buộc

trong người đàn ông có những người đàn ông khác
cũng nói thật, thề thốt với em
và sẽ bay xa như một cánh chim
khi đã biết hang sâu ngõ ngách
người đàn ông này có đáng trách
khi bản thân em cũng cảm nhận đủ rồi
người đàn ông một lần
thế thôi

em không cần biết anh là người đàn ông thứ mấy
chỉ cho em khao khát lúc gần
vì người đàn ông đích thực trong em
trăm ngàn lí do vắng mặt
có thể em xuống cấp
có thể em nhàm chán
khi đó em cần người đàn ông không đích thực
anh không buồn
em không buồn

người đàn ông của đời em ngay trước mặt
khi nằm
lúc ăn cơm
dẫn con đến công viên
du lịch vòng quanh thế giới
hiếm khi nghe tiếng gọi rung động đến con tim
người đàn ông trong em ra đi
thay thế người đàn ông khác
bằng khoái cảm mãnh liệt
bằng háo hức đợi chờ

người đàn ông của đời em đề ra những quy định khắt khe
bắt em sống trái với tự nhiên trong khi anh thoải mái
con tim chót dại
con tim chần chừ
đập cánh đúng nhịp thổn thức
kẻ cho là cay nghiệt
người cho là hạnh phúc khát khao
sống thật mình trọn vẹn

mọi áp lực vào em đều không tốt
đừng độc quyền sức mạnh con trai
người đàn ông của đời em khi nào giật mình nghĩ lại
thấy giả danh trong suốt cuộc đời
khi đó người đàn bà của cuộc đời anh
không chịu nỗi héo hon vây hãm
đi ra từ xác của mình
em là người đàn bà thứ mấy của đời anh

xin anh hãy thôi chỉ tay dạy dỗ
về đôi lứa
về tình yêu…
con tim hồn nhiên mách bảo
sẽ đúng hơn mọi lí lẽ giáo điều

Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2015

NGÓN ĐÀN TÌNH YÊU

                    Tặng nhạc sỹ Nguyễn Hưng

tình cờ em gặp anh
nghe ngón đàn trào lên cảm xúc
đôi mắt em đắm đuối
nhìn giọt đàn anh rót vào tim

cứ ngây ngất từ ngón đàn của anh
em không cầm lòng được
mọi xa lạ tự nhiên biến mất
trong em du dương một ngón đàn

em bảo, anh đệm đàn em hát
em tự nhiên như quen biết lâu rồi
anh chìm vào đôi mắt
hút hồn để ngón đàn bay lên
chỗ nào còn lỗi nhịp
ngón đàn anh che lấp
để em tự tin
để ngón tay anh trên phím đàn nhảy múa

em yêu ngón đàn trên cây ghi ta gỗ
em hát giọng trầm ruộng lúa, luống khoai
em hát giọng cao núi non, trời mây
ngón đàn anh luyến láy
cho những lúc em phiêu

em yêu ngón đàn anh
rồi em yêu anh lúc nào không biết
những lúc gần anh chiều nhau chăm sóc
xa anh, em gọi cháy máy để đừng quên
khi đó, ngón đàn anh lại văng vẳng bên em
bập bùng thương nhớ

em có lãng mạn không anh
em có cần giữ những thứ gì không phải giữ
ngón đàn anh đã cho em mọi thứ
anh của em, thế là đủ
mặc cuộc đời đàm tiếu, gièm pha

ngón đàn anh đã đưa em đi xa
từ bất ngờ đến bất ngờ có được
anh ơi, em sung sướng trào nước mắt
hát trong hạnh phúc ngón đàn anh
hát trong hạnh phúc cuộc đời em

em yêu anh từ ngón đàn
em yêu anh từ trái tim thắp lửa

Thứ Ba, 8 tháng 9, 2015

YÊU MUỘN

Em không đếm thời gian
chỉ nghe mọi người nói là yêu muộn
sao trong em lại chậm có khái niệm
yêu

Có phải chưa bao giờ đi với bạn trai
nên thời gian kéo dài đến lần đầu em gặp
khoảng đợi chờ
em tạm gọi chưa yêu

Em lớn nhanh chưa có người yêu
nhìn body, gọi là yêu muộn
cứ cho là tình yêu không giới hạn
ước định rồi khó cãi lắm, em ơi

Nhưng với em có vạn lời lí giải
chuyện yêu đương là duyên phận mỗi người
từ điển tình yêu đừng ghi là yêu muộn
yêu với em như thế đã sớm rồi

Yêu chín đỏ như hãy còn tơ non
cảm nhận đầu đời làm em run rẩy
em sung sướng bởi thời gian nén lại
để tình yêu hết thảy vỡ òa

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

TÌNH YÊU VÀ NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT

ngày chia tay
em cố nhịn để không rơi nước mắt 
nhưng làn mi không sao giữ được
em mất anh rồi

mắt em vuông một khung cửa
đóng sập khoảng tối nhìn anh
em thẫn thờ
khép mình giữa ồn ào sôi động

tình yêu anh trao như một ngọn gió
lúc trào dâng rồi dập nát giữa đại ngàn
xé tim em mùa lá rơi xao xác
thương mình đứng giữa trời nắng gắt

không bất ngờ nhưng chưa tin sự thật
mọi dịu êm đã mất hết rồi
lời chia tay đau xót
đọng trên môi mặn chát
nhìn thủng rách
tiếng chim lạc cuối rừng chiều

anh chia tay không một lời giải thích
âm thầm cất giấu thẳm sâu
em hiểu lời không nói 
lặng im đứt gãy nhịp cầu
vực thì sâu
núi thì cao
em chênh chao mây trời rừng biếc

tình yêu khóc
đưa tiễn cuộc chia tay
em đứng ấm chỗ này
lau nước mắt tình yêu đã chảy

bây giờ em không còn anh nữa
vô hình nhặt được
pha loãng vào cơn mưa