Thứ Tư, 28 tháng 1, 2015

MỘT THOÁNG MÙA KHÔ TÂY NGUYÊN

          Ai mang con gió đến đây
Thổi cong đồi núi, thổi đầy không gian
          Ai mang con gió lên ngàn
Thổi rừng vặt vẹo, thổi tràn về xuôi

          Suối sông cạn nước ngồi cười
Màu xanh nhàu nhĩ, cõi người hanh hao
          Gió đi, gió đến, gió chào
Người về, người ở, người vào mùa khô

          Lấp lay nắng thực nắng mơ
Nắng như đổ lửa đợi chờ … người ơi
          Nắng sôi sùng sục đất trời
Ba zan đỏ đất, mồ hôi đỏ người

          Nóng lên tất bật ngược xuôi
Nóng như cháy dụi không nguôi đêm ngày
          Người ơi, cầm nóng trong tay
Một mai nóng hết nhớ ngày hôm nay

          Đi qua biết mấy rủi may
Vẫn mùa xanh ấy trong tay, bên người
          Đi qua biết mấy nụ cười
Mùa khô một thoáng hồn người Tây Nguyên