hắn ngồi nhà không yên
không chịu rửa bát lau nhà và
đi chợ
hắn không chịu làm
hắn bảo, đời người được mấy
phân
mà đọa đầy thân xác
hắn tự giới thiệu: không lười
không nhác
ha ha
hắn hay rơi nước mắt
nước mắt hắn vo tròn thành
từng viên từng hòn từng cục
rơi
hắn nhìn dọc liếc ngang
hắn nhặt
tích cóp cho những lần nước
mắt rơi sau
câu hỏi câu trả lời
nước mắt hắn là tấm lòng
thả vào đời đầy những điều
phức tạp
nước mắt hắn là cõi thực
thả vào chốn mơ
nước mắt hắn là chất rắn
cứng cỏi lăn khắp nhân gian
nước mắt hắn không màu không
mùi không vị
không lăn qua mặt
rơi ngay dưới chân
thế gian này đã dư thừa nước
mắt
về những chuyện không đâu
thế gian này đã ngập tràn
nước mắt
nước mắt hắn không dở hơi
dáo hoảnh
biết chia thân phận
biết rơi vào chân mình rồi
mới đi xa
rất xa
hắn đã khóc nhiều lần rất
nhiều lần
nhưng chưa bao giờ trống rỗng
tiếng khóc va chạm nước mắt
rơi không
hắn thương chỗ này hắn khóc
nơi kia thành âm thanh
ma mảnh
móc chiếc khăn gói lại
nước mắt ngột ngạt rúc rích
nước mắt rơi…rơi rơi…..rơi
rơi rơi
bỗng đột nhiên hắn không rơi
nước mắt
hố mắt hắn hốc hác như hang
động học
hắn ngồi thu lu
mong một ngày đẫm lệ trên mi