Mỗi lần về thăm quê
lòng tôi bồi hồi khó
tả
cảnh làng quê quen
thuộc một thời vất vả
vẫn còn nguyên trong
dáng nét sớm chiều
cảnh làng quê thay
đổi rất nhiều
cái giếng đầu làng
đã ít người gánh nước về ăn
dòng sông trong xanh
kè đá thêm vững chắc
đường quốc lộ qua
làng không còn đo bằng thước
đan xen cái nhìn và
lung tung trong đầu óc
đồng Mau một thời
vựa cá vựa ốc
đã khô rang cây lúa
lên khó nhọc
cánh đồng đông vui
tiếng cười hợp tác
nay năng động hơn
với mỗi hộ gia đình
cây lúa xanh thắm
nghĩa thắm tình
đòng đòng nghẹn ngào
ra bông ra nhánh
châu chấu mừng nắng
hanh
cánh óng vàng vui
reo cùng hạt thóc
hạt gạo đâu biết cái
đói cái nghèo
con mắt đôi tay khua
vào nồi cơm thổn thức
quê hương tôi giờ
đây rạo rực
mùa cưới dàn nhạc
đưa tiếng hát bay xa
đám tang nghe tiếng
đàn bầu khóc thương thảm thiết
trai gái vào quán
karaoke la hét nhạc ta nhạc tây
quê tôi lêu nghêu
những căn nhà mới xây
cố khoe của đánh mất
cái vẻ làng quê thân thiết
đêm, nhà ai cũng
đóng cửa kín mít
điện sáng ngoài
đường mấy con chó chạy loe ngoe
đám xá bây giờ ẩm
thực thông thoáng khỏi chê
chẳng ngại thứ gì dù
trước đây kiêng kị
và món ăn ngày càng
thú vị
xa dần thời xưa dân
dã
bon chen hiện ra
ngày càng hối hả
như thứ phù du phết
lên mỗi trò đời
ôi quê tôi
xanh xanh hàng cây
xanh xanh cánh đồng
mà lòng người hỏi
còn tâm huyết
cái tha thiết còn
không hay đã mai một
cái da diết còn
không hay trở thành chua xót
để ý nhau, thớ lợ,
đàm tiếu quanh làng
bên ngoài vẫn oang
oang mượn nhau từ con dao cái thớt
quê hương tôi ngậm
ngùi
con cháu bỏ làng đi
xa
mỗi lần về thăm quê
vui đấy mà cũng bộn
bề đấy
nét đẹp làng quê sứt
mẻ hao gầy