NGUYỄN VĂN CỐI
(1929-2011)
Thày tôi NGUYỄN VĂN CỐI
(1929-2011) được học hành tử tế. Xã hội có chuyển biến lớn lao đã làm cuộc đời
thày tôi thay đổi, đây là bước ngoặt không thể nào quên! năm 1955. Nhân triển
lãm CCRĐ, tôi đăng hai bài thơ thày tôi viết trong tập thơ Bước qua thời gian
KHÔNG
ĐỀ
Ố
hỡi trời ơi, ố hỡi trời
Làm
chi lệ thảm phải tuôn rơi
Tôi
ngẫm đời tôi chi có tội
Phải
đem thân thế nhuộm tơi bời
Uổng
công cha mẹ công đèn sách
Lần
hồi ngày tháng sống qua thời
Hạ
nhục làm chi, chi đến thế
Ố
hỡi trời ơi, ố hỡi trời ???
Năm 1955
CHÉN
CAY
Đệ
nhất trần đời một chén cay
Đảo
điên nghiêng ngửa lẫn đêm ngày
Lo
buồn theo đó tiêu tan hết
Nghèo
khổ đâu mà quấy qủa đây
Sang
trọng nhường bao nào có thiết
Ngọt
bùi đi nữa thấy là gây
Tĩnh
say say tĩnh ai mà biết
Hư
khá ừ thôi mặc mẹ mày!