Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

NHỮNG GIỌT NƯỚC MẮT DƯỚI ĐÁY DÒNG SÔNG

Đi về phía bóng hình
ngụp lặn đuổi theo những giọt nước mắt
những giọt cay giọt đắng không hòa tan
những giọt vo tròn nằm dưới dáy dòng sông
lăn lóc, long lanh nhìn dòng qua lại
như một sự thờ ơ
và lại như một sự níu kéo

Những giọt nước mắt đi qua thời gian đi qua đời em
chùi vào khuôn mặt lấm lem khói lửa
những giọt buồn lăn vào em khắc khoải
đi qua mấy lần phấp phỏng
đi qua mấy lần lóng ngóng
đổ dài vào những chiều không tên
đổ dài vào cuộc sống yên bình

Đã bao nhiêu năm nước chảy đá mòn
nhưng những giọt nước mắt dưới đáy dòng sông vẫn chơ chơ như hòn cuội
thách thức với sự vĩnh hằng để một lần được vui
nên em vẫn chờ, chờ đục dòng sông, chờ bên bồi mà chỉ thấy bên lở
em hóa thành những giọt lãng quên
để ta nhớ về một ngày đưa tiễn
ngày ấy đã xa rồi
ngày ấy ai quên rôi ?

Nếu tất cả dòng sông đều láng máng đóng băng
ta tin giọt nước mắt dưới kia hóa lửa
ấm lên từ giá lạnh
và cá tép tôm cua được thanh bình
những giọt nước mắt trở lại
thế gian…