Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

ĐÊM

đêm yên lặng qúa
yên lặng để diễn giải cuộc đời ta
đêm biết rõ mọi điều và quyện thành một sắc đen huyền ảo
rồi phai dần đến sáng toát cõi nhân sinh
ta làm sao tránh được

đêm là ảnh của ngày
chùm tất cả cần lao bóng tối
ôm tất cả hào nhoáng cõi thâm u
đêm ru ta giấc ngủ 
bỗng bật thức cay xè

đêm không trả lời
nằm đạp thẳng chân vào đám ngày nhí nhố
đấm mạnh tay vào bộ mặt sáng sủa rối ren
đêm có ngày than phiền, rằng ngày ơi, cứu rỗi
thời gian hai mươi bốn tiếng đồng hồ chia nửa
nửa này chẳng chịu vịn vào nửa kia
và giao nhau chưa rõ

đêm thức cùng ta
vẽ lại áng ngày của nụ cười mãn nguyện đọng trên môi
sao chép tiếng khóc bị bàn tay vô hình bóp méo
âm thanh của đêm dị dạng không thấy được bao giờ
đêm khua tay
đụng cuộc đời đang diễn
im lặng vô cùng
đen đen và sáng sáng

ta không ngạc nhiên
nhưng buồn với ngày đang buồn khắp nẻo
sự ồn ào kia có khác gì im lặng
chẳng qua đó là sự cựa mình khi ở mãi tư thế nhàm chán
thuận theo lẽ tự nhiên đêm mặc định