Ta
lên đồi
dưới
chân
màu
đỏ đất ba zan
và
màu đỏ nham thạch ngàn năm
níu
bước
gió
ở đâu về bão táp
ơ, qủa đồi
và những bước chân
những ngọn gió và đất và bụi
cái nắng cháy làm mặt sầm tối
cứ lăn trôi trong vô cảm vô cùng
ai lên đồi quét những chiếc lá vàng
chiếc lá bay về miền cổ tích
chiếc lá bay theo gió biền biệt
biền biệt không thấy mùa thu
ta đứng trên đồi ta đứng chõng trơ
gió bào mòn cuốn đi sức nặng
ta thấy qủa đồi ta thấy
ta cay đắng
quay cuồng
xóa một gam màu không
thương tíếc
xóa cả bóng ta trong cái
nắng hung tàn
thiếu bóng dáng màu xanh
nắng đắp lên ngâm ủ
và qủa đồi và qủa đá
dưới chân ta va đập
trên đầu ta ù vù
những qủa đồi lăn trong
bể mù mờ im ắng
lăn trong cái đầu chật
hẹp nhỏ nhoi
lăn vào nhát cuốc lóa
lên vệt lửa
chai lì
và mưa và gió
ta bước lên đồi bước
thêm bước nữa
thấy những cọng cỏ khô,
gốc gác hoang tàn
ta bước lên đồi đầu ta
có lửa
tắt nguội dần khi bước
nữa vào hoang
ngày và đêm nổ đom đóm
xung quanh ta là cả mùa
vàng