Những
cái ao
trong
khoảng không đào bới
mùa
đi qua rách nát
người
đi qua thương tình
Nước
không còn là nước
trong
mắt ta nước là kẻ thù của phù du sinh thủy
chẳng
biết mình ráng phải tự nhiên
ngày
đêm âm ĩ
con
tôm con tép chết ngạt
con
chép không kịp hóa rồng
Bè
rau muống lụi tàn khi ta mong ngọn vươn ra non mập
những
cánh bèo xơ xác thương nỗi nhớ ao sâu
con
chuồn chuồn bay qua không quẹt đuôi vào mùa sinh sản
con
bói cá mắt mờ chẳng lao xuống như một mũi tên
những
lá cây nhớ nỗi buồn rơi lả chả
Giọt
nước trong ao đau đớn
nước
thâm vù chẳng phải đòn roi
chóng
mặt ù tai ngâm ủ năm này qua năm khác
con
cá điếc tạp ăn ngoi mình lên ngáp
thỏa
mãn nằm chờ dưới lớp bùn dơ
trận
mưa đi qua mắt choàng xa lạ
Bờ
vây hãm nước biết chảy đi đâu
và
nước ở đâu chảy đến
cứ
ngồn ngột
vắng
tiếng ếch kêu
vắng
đường ốc đeo
vắng
bóng cây theo
bên
bờ ao
chiều
hôm sực mùi nắng nhác