những lối mòn quen thuộc
bước chân rệu rã
bất ngờ
đi trên mây quái lạ
không biết đi trên mây dở hơi
hay thần tiên nữa
đi trên mây tránh những trận
mưa
gần tia nắng mặt trời
cưỡi gió
quên vướng bận
đi không sức nặng
mọi thói đời thả lỏng
lửng lơ trong không gian
và gió và mây ngang tàng
bay trên số kiếp
đi trên mây nói loãng vào
không khí
nghe âm thanh của gió
trọng lượng bay
giữa những hạt bụi hỗn loạn
một bước chân trên mây
nhiều bước chân trên mây
mây qúa tải rơi thành nước
trần gian ngập lụt
những tiếng mưa chửi thề
mây vô tư
bước đi tràn trề ý thức
dấu chân không bao giờ thành
đường
không gian khỏa lấp nỗi vô
thường
đến lúc trên trời không mây
nữa
còn không người trên mây
những đám mây rơi xuống mặt
đất
mang bàn chân vẩn đục nhân
gian