Mơ hồ về
một bông hoa trước mặt
và những cái tên và những cái nhìn
cái tên cũ cái nhìn không mới
cũ như anh không đáng nói
nhìn như em không buồn hỏi
một làn gió tạt ngang
Qua mặt anh là em
hay day dứt vo tròn vứt bỏ
lăn lóc bước chân
không đủ dấu hằn
nhòe nhoẹt gửi vào quên lãng
Vùng tan vỡ
em thấy bóng bước qua
như một lẽ tự nhiên không thể nào khác được
có thể anh đang chạy theo một bông hoa nào phía
trước
vượt thời gian đặt cọc
em quăng mắt chẻ đôi
sứt mẻ bên đường
Phía trước anh có một bông hoa
thật hay đùa làm lòng em chợt buồn chợt ngại
mình nên đi hay cứ mãi nhạt nhòa
để trở thành phía sau cỏ dại
bất ngờ anh quay lại
thì
em trước mặt một bông hoa