Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

YÊU THỜI @

“trâu tìm cọc” xưa rồi
“cọc tìm trâu”, thời @ thẳng tưng minh bạch
thời @ sao mà thích, hic hic…

em tự do đi tìm tình yêu
nói những lời bao đời kiêng kị
xa gần và sát nút
khoác tay nhau đi giữa chốn đông người
những con mắt tò mò
những con mắt tròn xoe
những con mắt sẻ chia
thoảng qua em cảm nhận
bỏ vui buồn một bên đi với yêu, hãnh diện

em nhắn tin xem phim, cà phê, nhậu…
hồn nhiên cười tít mắt
chẳng biết yêu sẽ đi đến nơi nào
thành phố điện sáng trưng heo hắt ánh trăng sao
nhạc xập xình còn tai đâu nghe sáo diều bay bổng
cái yêu thuở kín vắng
trở ngại xa dần

em không bó mình trong cái khuôn chật hẹp
rực rỡ hấp dẫn
tràn trề quyến rũ
tạo hóa và cha mẹ đã cho em như thế
nên dại gì giấu kín đậy che
không có nghĩa em hư
chính em đang có giá
mắt em cười lóng lánh dọc đường yêu

yêu nếm trải ngọt ngào cay đắng
không thích thì em bye vậy
nặng nợ làm chi mệt mỏi cõi lòng
đường ấy, đừng nghĩ em nằm không
yêu quấn quýt bờ vai mái tóc
cuồng nhiệt và dại điên
yêu, yêu ơi, đừng bỏ đi xa nhé

em không phải mẫu người lắm lời chanh chua
là năng động đổi mới và mở cửa
khù khờ ơi, đừng bám theo nữa
thôi nhé lần này vòng tay anh nồng nàn
cuốn hút

em đã cho bao mối tình tuột dốc
nhìn gót chân thon thả đầy gai
chưa kịp đạp đã đau yêu biết mấy
đừng van nài
đừng bảo mẹ cha em
nói hộ
trời đất ơi, yêu sao mà ngố

em kiêu sa đi giữa đại lộ yêu
và đang phiêu trong chuyện tình nồng cháy


Thứ Bảy, 19 tháng 11, 2016

GIÓ THU

gió không còn đủ mạnh
lang thang lối thu về
gió chớm vàng vào ngõ
héo lối mòn ngày tháng em qua

anh vô tình nhặt được ngọn gió
cầm trên tay nghe tiếng thầm thì
gió tan vỡ
trôi theo chiều mùa thu đang đi
trôi theo tiếng chuông chùa buông nhịp
anh bước trên cánh đồng xao xác

gió thu rơi trên lá cây ngọn cỏ
gió thu buồn trong giấc ngủ
gió không ru trời xanh hoang mang
anh không hay bất chợt tự tình
mong manh gió
vô hình đứng tim

gió phân khúc bốn mùa trời đất
gió căng đứt nắng vàng
hai chiều thời gian
giao mùa
thu rắc lên màu xanh biến sắc

gió chia tay khoảnh khắc
rụng từng giọt không gian
chia tay em một ngày dang dở
sao nghe lòng lan man


Sài Gòn, ngày 28 tháng 9 năm 2016

Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

NỤ CƯỜI KHÔNG HỒN NHIÊN

anh hỏi em, sao nụ cười không hồn nhiên
nụ cười em va chạm cuộc đời méo mó
nụ cười em va chạm anh đau bờ môi máu chảy
nụ cười em va chạm em bầm dập
nụ cười em va chạm nụ cười trắng phớ giữa nắng trời gay gắt
xin anh đừng hỏi em về nụ cười ngày mai nữa

em tung tóe nụ cười năm tháng
không bằng nụ cười thầm lặng em trao cho anh
đôi môi nồng thắm trộn vào nhau tìm si mê bí ẩn
tìm cả sự lẫn tránh
nụ cười anh trên mọi nẻo đường
cái hôn mang nụ
cười
vỡ trong lòng em choáng váng

tổn thương em trong mỗi cuộc chơi thả vào không gian tan biến
em muốn tìm lại tìm mãi âm thanh đã mất
âm thanh khó nhọc âm thanh hạnh phúc rơi
vỡ
âm thanh khổ đau và em khóc từng giọt nước mắt
nhòe khát khao đọng nỗi đau thương

em tìm kiếm nụ cười tươi khoảng không chưa nhìn thấy
nụ cười vừa hé mở trên môi đã héo
khô
tháng ngày nứt nẻ buồn vui tẻ nhạt
ở đâu nụ cười sung sướng
ở đâu nụ cười đắng cay
bờ môi em uể oải giăng mắc trò đùa
vòng tay anh đóng băng giữa biên độ ấm lạnh

anh ơi, có lẽ em phải giấu nụ cười
anh đừng trách em vô tâm xa lánh
đời con gái em ngắn
lắm
nụ cười có phải bán mua
nụ cười có phải được thua
em giữ nụ cười trong lòng nên không hồn nhiên
là thế


Sài Gòn, ngày 17 tháng 9 năm 2016

Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2016

EM Ở NGOÀI TRÁI TIM ANH

trái tim thanh xuân đang dồi dào sinh lực
đập liên hồi giữa muôn loài hoa
tim ơi, đập khe khẽ, nói nhẹ ru cánh bướm đi qua
trời nắng nung chảy mùa hè
trời rét buốt co mùa đông
anh đi giữa hai mùa trắng tay, tim đập suông khát khô tận đáy
mắt vô duyên chưa tìm được nguyên do mang về thao thức

trái tim ơi, ròng rã co đập có mệt mỏi không
anh nói văn hoa lẽ tự nhiên, vô thức
chưa chạm được em nói chi hòa quện trao nhau
đứng tận đẩu tận đâu, xa ngái, cách ngăn, đầy trở ngại
tiếng tim anh bên phải hay bên trái em chẳng bận tâm
em đứng ngoài vòng anh đưa hồng cầu đi nuôi sự sống
nghe thình thịch kí sinh ngày cũ
em quyến rũ làm con mắt nguyền rủa trái tim

trái tim có đớn hèn rêu rao khua nhịp đập
mà không đủ cái tình dẫn dắt nỗi chờ mong
hay là anh đang luân chuyển dòng máu khác
mặc tim anh cứ đập hoang vu
em ở bên ngoài tự do vùng vẫy 
không hẹn, không nhận lời, tự tin ngoan cố
giẫm lời nguyền đến đường biên chân trời chưa phân định

con đường đến trái tim anh dù trong gang tấc
em chán khi mình bị ép buộc bước vào trong
em sẽ ngợp thở mỗi khi tim anh co bóp
em không đi đến cùng dẫu ngực anh rộng mênh mông
em bé nhỏ, ngang tàng, thích vu vơ tim anh không có
thích hạt bụi, cỏ cây, nắng gió, tiếng kêu ngồ ngộ
anh không chịu nỗi sự giễu nhại tục tằn người đời lảng tránh

anh nói hoài bản chất trong sáng tình yêu
em bổ bả bên lề tấm thân rừng rực
phát âm sai ngữ pháp, sau dấu chấm không viết hoa,
không viết hoa khi xuống dòng, không viết hoa tên anh nốt
anh vẫn là người tốt thoải mái trên nhịp đập thuộc làu
em không xấu thêm yêu đương đường đột ngoài trái tim anh


Sài Gòn, ngày 11 tháng 9 năm 2016